Chương 5: (Vô Đề)

Số tiền thím kiếm được, vào thời điểm đó có thể nói là một con số khổng lồ, bằng với thu nhập cả mấy năm trước cộng lại.

Nhà tôi lập tức trở thành tâm điểm chú ý, ngay cả giám đốc nhà máy của chú cũng nhờ chú tìm thím để giữ lại vài cái điện thoại di động đen trắng.

Còn mẹ ruột tôi, sau khi biết chuyện, bà ta ghen tị đến phát điên.

Lúc trước khi thím đi Thâm Quyến, mẹ tôi nói không ít lời sau lưng, bảo rằng thím là phụ nữ kinh doanh cái gì, đúng là nằm mơ giữa ban ngày, không tuân thủ phụ đức.

Giờ đây, tất cả mọi người đều biết thím tôi đã trở thành bà chủ.

Ngược lại, mẹ tôi bắt đầu bị người ta chê cười.

Họ đều nói mẹ tôi tóc dài kiến thức ngắn, bây giờ đến nịnh bợ thím cũng không kịp.

Mẹ tôi không cam lòng, vẫn chửi rủa, nói rằng sớm muộn gì nhà tôi cũng gặp xui xẻo.

Quả là xui xẻo nhanh chóng đến thật.

Đêm đó, một cơn mưa lớn ập xuống.

Ngôi nhà của thím quá cũ kỹ, mái nhà dột, chúng tôi cả đêm không ngủ được.

Ngày hôm sau, chú thím mệt mỏi ngồi nhìn chằm chằm chỗ mái nhà bị thủng, suy nghĩ xem nên sửa chữa thế nào.

Tôi đột nhiên nói một câu:

"Thím ơi, không phải thím kiếm được nhiều tiền rồi sao? Hay là chúng ta đi mua nhà mới trên thành phố đi!"

Chú thím đều có chút sửng sốt.

Mua nhà phải tốn một khoản tiền không nhỏ.

Thím vô cùng do dự:

"Căn nhà này của chú và thím đúng là đã cũ kỹ, nhưng sửa một chút vẫn có thể ở được. Không bằng tiết kiệm tiền để nhập thêm hàng, bán điện thoại di động đen trắng, kiếm thêm chút lời."

Tôi lại nói:

"Bố của bạn Vương Tiểu Lợi trong lớp con có công ty, ông ấy bảo thời đại của điện thoại di động đen trắng sắp qua rồi, không bao lâu nữa mọi người sẽ chuyển sang dùng điện thoại thông minh, cho nên thím ơi, thím đừng vội nhập thêm hàng, đợi khoảng hai tháng nữa xem thế nào đã."

"À đúng rồi, bố của Vương Tiểu Lợi còn nói, sau này giá nhà sẽ tăng lên rất nhiều, có khi lên đến hơn mấy trăm vạn một căn đấy!"

Chú thím nghe xong, không nhịn được mà bật cười:

"Mấy trăm vạn? Con nghĩ gì thế? Chẳng lẽ đó là tàu vũ trụ sao? Làm gì có nhà nào mà đắt đến vậy?"

Tôi tiếp tục khuyên nhủ:

"Nhưng bây giờ các khu chung cư mới đẹp lắm, nhà của Vương Tiểu Lợi còn có cả thang máy nữa."

"Thím ơi, dù sao tiền để trong túi cũng không tự tăng lên được, không bằng mình mua một căn nhà, đánh cược một lần đi!"

Chú thím không trả lời tôi ngay lúc đó, nhưng buổi tối, tôi lại nhìn thấy họ đang cầm một tờ rơi quảng cáo, xem về các khu chung cư mới.

Một ngày nọ sau giờ tan học, thím bí mật dẫn tôi đến một chỗ xa lạ.

Bước vào thang máy, chúng tôi đi lên tầng 6.

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!