Trường mới chẳng có người nào biết về cuộc sống trước kia của tôi, cũng không ai biết bố mẹ tôi không phải là bố mẹ ruột, càng không hay tôi còn có một người anh trai.
Thành tích của tôi càng ngày càng tốt, sau kỳ thi đại học, tôi đậu vào một trường 985 ở tỉnh, bắt đầu học chuyên ngành pháp luật.
Sợ bố mẹ cô đơn, mỗi tuần tôi đều ngồi xe buýt hai tiếng đồng hồ về nhà.
Về sau, bọn họ cũng lo lắng tôi sẽ bị chậm trễ việc học nên dứt khoát dọn nhà, chuyển hẳn lên tỉnh.
Bọn họ lại mua một căn hộ lớn, còn có một chiếc xe ô tô.
Mẹ tôi nhìn còn trẻ trung hơn cả những năm trước đây.
Bố mẹ nuôi luôn nói rằng, kể từ khi tôi đến nhà bọn họ, cuộc sống những năm qua càng ngày càng khởi sắc.
Mỗi khi đứng trước những ngã rẽ quan trọng trong cuộc đời, đều nhờ có tôi mà bọn họ chọn được con đường chính xác nhất.
"An An thật sự là ngôi sao may mắn của gia đình chúng tôi!"
Mẹ nuôi gặp ai cũng nói như vậy.
Sau này, khi có vài họ hàng xa ghé thăm, bọn họ nói cho chúng tôi biết.
"Nghe nói, Chu Hồng Viễn không thi đậu vào cấp ba, chẳng tìm được việc làm, ngày nào cũng ở nhà ăn bám, chỉ sống nhờ vào người mẹ đã mù một mắt của An An, mỗi khi không vui lại ra đánh đập, mắng chửi bà ta."
"Chưa hết đâu, mấy hôm trước Chu Hồng Viễn còn vì chơi game mà đánh nhau với người ta, đ.â. m thủng cả lá lách của họ, bây giờ đang cấp cứu trong bệnh viện, gia đình bọn họ đang làm ầm ĩ đòi kiện tụng, muốn đưa cậu ta vào tù!"
"Lần này, Trình Tình thật sự đã bị đứa con trai này dồn vào bước đường cùng rồi!"
"Vốn dĩ bà ta bị mù một mắt, cuộc sống đã rất khó khăn. Bây giờ còn phải bôn ba vì thằng con trai phá gia chi tử kia nữa, tiền bồi thường là ba mươi vạn đấy, bà ta lấy đâu ra tiền?"
"Ba người cũng phải cẩn thận, tôi nghĩ bà ta sớm muộn cũng tìm đến đây thôi!"
Mấy người họ hàng tốt bụng nhắc nhở.
Chỉ là, đã nhiều năm trôi qua, đến tận hôm nay, bố mẹ nuôi đã sớm không còn quan tâm đến cuộc sống của Trình Tình và Chu Hồng Viễn nữa.
Bây giờ, điều bọn họ quan tâm nhất chính là chuyện hôn nhân đại sự của tôi.
Tôi sắp kết hôn rồi.
Đối phương là một luật sư xuất sắc.
Anh ấy là bạn học của tôi ở đại học, chúng tôi có cùng nhân sinh quan và tâm hồn đồng điệu, thu hút lẫn nhau.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Mọi việc như chuẩn bị tiệc cưới, danh sách khách mời đều được bố mẹ nuôi lo liệu, bọn họ cũng chẳng có thời gian quan tâm đến những người không liên quan..
Nhưng không ngờ, ngay trong ngày cưới, mẹ ruột của tôi lại xuất hiện…
14.
Không biết bà ta nghe tin từ đâu mà tìm được đến địa điểm tổ chức đám cưới của tôi.
Nhưng bà ta không có thiệp mời, bảo vệ đương nhiên không thể cho vào.
Nếu như không phải tôi ra ngoài đón bạn thì căn bản cũng sẽ không gặp bà ta.
"Tôi đã nói rồi, hôm nay là đám cưới của con gái tôi, sao các anh lại không cho tôi vào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!