(Văn án)
Ta và Thẩm Niệm An là đôi phu thê nổi tiếng giữ thể diện tại Thượng Kinh.
Hắn chẳng bận tâm việc ta phung phí vàng bạc cho mối tình cũ.
Còn ta thì bao dung trước việc ngoài phủ hắn có vô số hồng nhan tri kỷ.
Thế nhưng, năm thứ bảy sau thành thân, hắn đã nuôi dưỡng một ngoại thất sau lưng ta, còn để con của người đó cưỡi ngựa giẫm gãy chân con trai ta.
"Trẻ nhỏ không hiểu chuyện, ngươi là bậc trưởng bối so đo làm gì, đừng để mất thể diện của ta."
Hắn trầm mặt, đẩy một tờ ngân phiếu năm vạn lượng bạc về phía ta, ý muốn mua lấy một chân của con ta.
Nhìn vẻ mặt ra chiều cố nén ghê tởm của hắn, ta lập tức biết được—hắn nhất định sẽ không thể c.h.ế. t trong thể diện.
01
Ninh Nhược Tuyết không phải là người thiếp đầu tiên của Thẩm Niệm An.
Nhưng nàng lại là người đầu tiên có con, còn công khai gây sự ngay trước mặt ta.
Con trai ta nằm trên giường đau đớn vì từng mũi kim châm cứu của thái y, sống c.h.ế. t chưa biết, chân bị thương nặng cũng chẳng rõ có giữ lại được hay không.
Vậy mà nàng lại lấy cớ xin lỗi, nghênh ngang đứng trước mặt ta, hết lần này đến lần khác khoe khoang cây trâm cài điểm thúy trên đầu mình.
Điểm thúy quý giá thật, nhưng ta là muội muội của bậc tứ phi đứng đầu, bao nhiêu báu vật ta chưa từng thấy qua?
Một cây trâm nhỏ bé như thế chẳng đáng lọt vào mắt ta.
Điều nàng cố tình phô trương chính là chiếc vòng ngọc trắng trên cổ tay. Một chiếc vòng giống hệt chiếc ta đang đeo.
Đó là bảo vật truyền đời của nhà họ Thẩm.
Ngày ta sinh Thẩm Uyên, mẹ chồng mới lục trong rương báu, lấy một chiếc ra đeo vào tay ta.
Bà nói rằng, đôi vòng này có hai chiếc, chờ khi ta sinh thêm một quý tử, cả hai chiếc sẽ đều là của ta.
Khi ấy, , muội muội của Thẩm Niệm An vừa tiến cung, khắp nơi đều cần nhờ cậy vào sự nâng đỡ vị Quý phi
- tỷ tỷ của ta.
Nhà họ Thẩm đối xử với ta không chút sơ suất.
Để bảo đảm cho muội muội họ đứng vững trong cung, nhà họ Thẩm còn công khai hứa hẹn rằng, hậu viện của Thẩm Niệm An chỉ có mình ta.
Tiếc thay, lời hứa chỉ thật lòng vào đúng khoảnh khắc thốt ra.
Hậu viện của Thẩm Niệm An chỉ có mình ta, nhưng bên ngoài lại có vô số nữ nhân, mọc lên như nấm sau mưa.
Còn quý tử mà mẹ chồng từng nhắc đến, chỉ một năm sau đã được Ninh Nhược Tuyết sinh ra. Một đứa trẻ được giấu giếm suốt năm năm, vừa được đón về Kinh thành.
Chính đứa trẻ ấy, một canh giờ trước, đã cầm gậy chơi mã cầu, khí thế hung hăng đánh thẳng vào trán A Uyên của ta trên sân bóng.
A Uyên để tránh cú đánh chí mạng, bị ngã ngựa.
Thằng bé đó còn cố tình siết dây cương, để con ngựa giẫm thẳng lên chân A Uyên.
Xương gãy nát, m.á. u thịt bầy nhầy ngay tại chỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!