Ba ngày sau.
Ta dậy từ tinh mơ.
Gương mặt trong gương đồng vẫn tuấn tú như cũ.
Ta nhìn hắn trong gương, khẽ cong môi cười đầy hàm ý:
"Tiêu Vân Du, vợ chồng một hồi, trước khi hoàn hồn trở lại, ta tặng ngươi một món lễ vật cuối cùng nhé."Ta cởi thắt lưng,
lấy thuốc tê đã chuẩn bị sẵn, chậm rãi thoa kỹ từng chút một vào hạ thân.
Cảm giác lạnh lẽo, dính nhớp khiến người hơi khó chịu,
nhưng rất nhanh — nơi đó đã hoàn toàn mất hết cảm giác.
Ta hít sâu một hơi,
nhắm chuẩn nơi cần xuống d.a. o — tay giơ lên, đao rơi xuống.
Máu tươi lập tức phun ra ào ạt,
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
văng khắp nền nhà, nở ra từng đóa mai đỏ tươi như mực.
Vượng Tài!
Ta khẽ gọi một tiếng.
Chú chó đen nhỏ hay trộm thức ăn trong bếp lập tức vẫy đuôi chạy vào.
Vừa thấy vật nhỏ lăn lóc dưới đất, nó phấn khởi sủa vang,
sau đó lập tức ngậm lấy chiến lợi phẩm, hí hửng chạy đi.Băng bó sơ lại vết thương,
ta bình thản nằm xuống giường,
lặng lẽ chờ đợi tất cả những gì sắp sửa xảy đến.
19
Tỉnh giấc sau một đêm,
ta theo phản xạ đưa tay lên ngực.
Cảm giác mềm mại truyền đến khiến ta khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng… ta đã trở lại thân xác của chính mình.
Đẩy cửa bước ra,
Tiêu phủ yên tĩnh đến kỳ lạ.
Đám hạ nhân toàn bộ không thấy bóng dáng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!