Tạ Viện Viện gọi bia cùng vài món ăn đơn giản. Tạ Tư Hoa cầm chén lên nói với Vương Quốc Hoa.
- Tôi muốn xin lỗi cậu, nếu chưa nói chuyện với Viện Viện thì tôi vẫn có cái nhìn không tốt về cậu.
Câu mở đầu rất đặc biệt. Vương Quốc Hoa thoáng ngẩn người, Tạ Tư Hoa đã uống cạn chén.
Vương Quốc Hoa không thể làm gì khác hơn là nhìn Tạ Viện Viện. Cô ả che miệng cười nói.
- Không có gì, chỉ là nói các chuyện anh đã làm ở bên dưới.
Theo cách nói của Tạ Tư Hoa thì tìm tiền đầu tư không phải là bản lĩnh, phải làm tốt công việc trong phân công của mình mới gọi là cán bộ tốt. Vương Quốc Hoa phụ trách xóa đói giảm nghèo, thành tích lấy được cũng phù hợp với báo chí, điều này đúng là quá khó được.
Tạ Tư Hoa mỗi ngày đều đọc báo nhưng có một số người và việc y tuy xem qua nhưng không để ý tới.
- Làm chút việc ở bên dưới có đáng gì chứ?
Vương Quốc Hoa lắc đầu giơ tay chỉ chỉ đầu.
- Những người chúng ta trước khi đưa ra quyết định tại sao không hỏi nhiều một chút chứ? Không nên dễ dàng đưa ra quyết sách khi không có đủ căn cứ, không suy nghĩ thấu đáo. Một quyết sách sai lầm sẽ mang lại ngu hại cực lớn. Thời đầu Tây hán có vị Hoàng đế chú ý nhất chính là vô vi nhi trì.
Theo tôi như vậy chưa chắc đã tốt, vậy có khác gì không làm việc chứ. (Không làm gì mà nước nhà trị an)
Tạ Tư Hoa nhíu mày nói:
- Cậu đúng là thú vị, mặc dù còn trẻ nhưng rất có ý tưởng. thực ra chúng ta đang đi trên đường quốc gia pháp chế, đây là chính đồ.
Vương Quốc Hoa không tiếp lời, Tạ Tư Hoa có chút buồn bực nói.
- Sao? Cậu còn có cao kiến gì ư?
Vương Quốc Hoa nói:
- Điều kiện đầu tiên của quốc gia pháp chế chính là tư pháp phải không?
Câu này làm Tạ Tư Hoa không đáp lời được nữa. Vương Quốc Hoa mỉm cười giơ chén lên.
- Uống rượu, không nói chuyện này.
Tạ Viện Viện ở bên cạnh mỉm cười nhìn hai người, cô xen miệng vào nói.
- Chủ tịch tỉnh Vương, tôi đã có bằng nghiên cứu sinh rồi, anh an bài công việc được không? Bố tôi bảo tôi tự đi tìm việc.
Vương Quốc Hoa nhìn thoáng qua Tạ Tư Hoa, gân xanh đã lộ rõ trên mặt vị này. Hắn cười ha hả:
- Cô đầu tiên đi thi công chức, thi đỗ tôi cam đoan điều cô vào ủy ban tỉnh.
Tạ Viện Viện nói:
- Thi viết tôi đứng đầu thành phố, phỏng vấn lại bị trượt.
Vương Quốc Hoa chút nữa bị sặc. Hắn nhìn Tạ Tư Hoa, vẻ mặt vị này càng thêm đặc sắc.
Vương Quốc Hoa cười nói.
- Nếu cán bộ ở thị ủy, ủy ban thành phố Nông Châu biết bố cô là phó bí thư tỉnh ủy có lẽ còn phải gào khóc mời cô đi làm.
Tạ Viện Viện không tiếp câu này, cô ả chỉ trừng mắt nhìn Vương Quốc Hoa.
Tạ Tư Hoa nghiêm mặt nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!