Tằng Trạch Quang ngồi ngay ngắn trên ghế không ngẩng đầu, cũng không nói chuyện. Cao Cận Giang và Cổ Tuần đứng cúi đầu không dám nói nhiều. Vương Quốc Hoa lần đầu thấy quan uy ập tới. Nghĩ đến lúc ở nhà Ôn Xương Thịnh, biểu hiện của Ôn Xương Thịnh hào nhã hơn.
Vương Quốc Hoa cẩn thận cảm nhận sự khác nhau của hai loại quan uy nên hơi thất thần.
Tằng Trạch Quang ngẩng đầu thấy Vương Quốc Hoa như vậy không khỏi kinh ngạc. Y e hèm một tiếng, Vương Quốc Hoa lúc này mới giật mình gãi đầu nói:
- Sếp, bảo nhà hàng mang đồ ăn lên chứ?
Tằng Trạch Quang gật đầu nói:
- Ngồi đi.
Cao Cận Giang và Cổ Tuần lúc này mới ngoan ngoãn ngồi xuống, Vương Quốc Hoa cũng ngồi theo rồi bảo bà chủ mang đồ ăn lên.
- Mấy vị lãnh đạo, đây đều là gà rừng, lợn rừng, rùa mới nhập, mỗi loại tôi đều mang lên mời lãnh đạo thưởng thức.
Bà chủ đứng bên Tằng Trạch Quang, sau đó nhẹ nhàng nói.
Tằng Trạch Quang không lộ ra vẻ phản cảm, không tỏ thái độ mà chỉ nhìn lướt qua Vương Quốc Hoa.
Vương Quốc Hoa ngầm hiểu thản nhiên nói:
- Chỉ cần đồ rừng là được, bỏ xuống đi.
Bà chủ biết ý để thức ăn xuống rồi đi ra. Tằng Trạch Quang lúc này mới cầm đũa lên ăn.
- Ồ, mùi vị cũng được, mọi người ăn đi.
Tằng Trạch Quang tiêu diệt một miếng gà rừng xong như mới chú ý đến người khác chưa cầm đũa. Cao Cận Giang và Cổ Tuần đâu đến để ăn nhưng lãnh đạo nói bọn họ đành phải gắp một miếng bỏ bát chẳng qua không ăn.
Tằng Trạch Quang ra vẻ không phát hiện, Vương Quốc Hoa không nói gì cầm lấy chai rót rượu cho Tằng Trạch Quang. Cao Cận Giang và Cổ Tuần dù sao trước đây không theo Tằng Trạch Quang, Vương Quốc Hoa mặc dù muốn nói cũng không thích hợp.
Tằng Trạch Quang một mình ăn uống, ba người ở bên nhìn. Uống hết chén rượu, ăn sáu bảy miếng thịt, Tằng Trạch Quang lúc này mới ngẩng đầu nhìn thoáng qua Cổ Tuần:
- Anh là Cổ Tuần?
Cổ Tuần lập tức đứng lên định nói, Tằng Trạch Quang đã xua tay ngăn lại:
- Đồng chí Cổ Tuần, bây giờ không phải đang họp, ngồi xuống rồi nói. Thân là phó trưởng phòng công an huyện, anh có đề nghị gì để xây dựng một hoàn cảnh đầu tư tốt cho huyện ta.
Cổ Tuần vừa ngồi xuống lại định đứng lên, Tằng Trạch Quang cười nói:
- Ngồi rồi nói.
Lúc này điện thoại di động của Vương Quốc Hoa vang lên, hắn cười nói:
- Các vị lãnh đạo tôi ra ngoài nghe điện.
Tằng Trạch Quang gật đầu, Vương Quốc Hoa đi ra.
Nghiêm Giai Ngọc gọi tới. Hắn vừa ấn phím nghe bên kia đã truyền tới một tràng dài:
- Tiểu quỷ, xe này quá tuyệt vời. Biết không, người ta đi xe gặp bạn đúng là rất có mặt mũi. Mặc kệ, xe về sau người ta đi.
Vương Quốc Hoa ừ ừ một tiếng ra xa khỏi phòng vài chục mét mới nói:
- Không vấn đề gì, bình thường cứ dùng, người khác hỏi thì nói mượn xe của bạn.
Nghiêm Giai Ngọc do dự một chút:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!