Chương 41: Tân phó bí thư

Nồng độ rượu không cao nhưng uống khá ngon. Mặt ba người đỏ như thỏ nướng, mấy chai giờ chỉ còn thấy đáy. Cổ Tuần thấy thế lại định gọi thêm nhưng Vương Quốc Hoa bỏ đũa xuống:

- Chắc thôi, tôi còn phải về.

Hôm nay uống rất vui, cảm ơn hai vị lão ca.

Cao Cận Giang muốn giữ Vương Quốc Hoa nhưng lại nghĩ như vậy thì hợp hơn. Hai người tuy xưng huynh gọi đệ chứ thực ra chưa đến mức đó.

Cao Cận Giang đứng lên nói:

- Chuyện ban chiều tôi cảm ơn lão đệ, sau này có việc gì cứ nói.

Cao Cận Giang sớm có chuẩn bị, lái xe đã chờ ở tầng dưới. Đưa mắt nhìn xe đi xa, Cao Cận Giang quay đầu lại oán giận nhìn Cổ Tuần:

- Lão Cổ, chuyện của anh sợ là phải nghĩ biện pháp khác.

Cổ Tuần thở dài nói:

- Không ngờ tên này dầu mỡ không vào, tôi còn định chờ hắn uống gần say rồi bố trí tiết mục.

Cao Cận Giang cười lạnh nói:

- Người ta sớm nhìn ra nếu không sao có thể nói ngay từ đầu là không giở mấy trò linh tinh? Tên này có thủ đoạn, quan hệ không đủ thì đừng lấy ra nếu không sẽ hỏng việc.

- Hay cho thuốc liều cao?

Cổ Tuần đưa tay lên làm động tác đếm tiền, Cao Cận Giang mắng luôn:

- Ngu, không thấy hắn luôn cẩn thận ư?

Lúc xuống xe Vương Quốc Hoa không quên đưa cho lái xe một bao Trung Hoa rồi mới lảo đảo đi vào phòng trọ. Tắm xong hắn nằm trên giường đọc sử ký. Vương Quốc Hoa trước kia nếu không đi chơi thì sẽ lên mạng ngồi cả ngày cũng được.

Trước hắn không thích đọc Sử ký mà thích đọc truyện Kim Dung, Cổ Long, nhưng bây giờ hắn lại chán vì đọc nhiều, các tiểu thuyết YY trên mạng thì hắn không muốn đọc. Vương Quốc Hoa rơi vào hoàn cảnh không có gì đọc, cuối cùng đành chọn đọc sách sư.

Vương Quốc Hoa chọn quyển Sử ký này còn có một nguyên nhân khác đó chính là lúc trước ở nhà ông thầy giáo Vương Lực Cần đọc quyển này này, hắn nhìn thoáng qua nên mới phát hiện quyển này khá hay.

Nghiêm Giai Ngọc đang đầy oán giận.

Cô nằm trên giường trừng mắt nhìn màn hình vô tuyến.

- Tiểu quỷ ghê tởm, không ngờ cả ngày không liên lạc với người ta.

Nghiêm Giai Ngọc đập tay xuống giường, váy ngủ bị tay xoay xoay ra đủ loại hình.

Cầm máy lại bỏ, bỏ lại cầm, Nghiêm Giai Ngọc cuối cùng không thoát hỏi cơn oán giận nên đã gọi cho Vương Quốc Hoa.

- Này, đang làm gì thế?

Nghiêm Giai Ngọc cố gắng làm cho giọng mình nghe đáng thương đáng tiếc kỹ thuật của cô không ổn, Vương Quốc Hoa không nghe ra nên thản nhiên nói:

- Không làm gì cả, tối bị kéo đi uống rượu, giờ về nhà đọc sách.

Nằm giường đọc sách? Oán niệm trong đầu Nghiêm Giai Ngọc càng tăng lên, thế mà không gọi cho mình?

- Người ta đau bụng.

- Vậy ư? Vậy tôi tới đưa chị đi bệnh viện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!