Phản ứng của Vương Quốc Hoa không nằm ngoài dự đoán của Tằng Trạch Quang. Tên này đúng là không hề khách khí, vào hết nhìn đông lại nhìn tây. Không khẩn trương có nghĩa hắn không coi mình là người ngoài.
- Hắc hắc, phòng lãnh đạo đúng là khác, bên trong còn có một gian để nghỉ, còn có điều hòa.
Vương Quốc Hoa nói vài câu hâm mộ sau đó thành thật ngồi lại ghế. Tằng Trạch Quang lúc này rất hài lòng. Y thầm nghĩ được, biết chừng mực. Thực tế Tằng Trạch Quang hài lòng nhất chính là tác phong biết chừng mực của Vương Quốc Hoa.
- Đúng, có chuyện này quên hỏi cậu, cậu học lái xe ở đâu?
Tằng Trạch Quang rất tự nhiên hỏi một câu. Vương Quốc Hoa trước khi đến đã suy nghĩ đủ mọi câu hỏi mà Tằng Trạch Quang có thể đưa ra nên sớm nghĩ được câu trả lời.
- Ha ha, lúc còn học trên Thượng Hải tôi hay đi theo bố một người bạn học. Ông này sau khi về hưu liền mở cửa hàng bán hàng tạp hóa, nhân ngày nghỉ tôi hay đến bán hàng giúp kiếm chút tiền.
Tằng Trạch Quang thầm so sánh với tin mình hỏi thăm được. Nhà Vương Quốc Hoa không giàu. Y cười cười gật đầu đang định hỏi tiếp thì Vương Quốc Hoa đột nhiên gãi đầu xấu hổ nói:
- Bí thư Tằng, có một việc tôi thấy cần nói thật với ngài.
Tằng Trạch Quang hơi giật mình thầm nghĩ tên này chẳng lẽ thiếu định lực để bị cô góa phụ kia đắc thủ sao?
- Ừ, cậu nói đi.
- Là như thế này, trước khi tốt nghiệp tôi đi mua xổ số không ngờ trúng lớn, tiền còn không ít, trừ thuế ra còn có hơn 700 ngàn.
Vương Quốc Hoa cười cười đầy ngây ngô.
Tằng Trạch Quang cười ha hả nói:
- Giỏi, cậu không ngờ lại có nhiều tiền như vậy. Vậy số tiền đó cậu xử lý như thế nào?
Vương Quốc Hoa lấy chiếc 9900 ra đặt lên bàn:
- Tôi mua cái này, đưa cho bố mẹ một chút, số còn lại gửi vào ngân hàng lấy lãi.
Tằng Trạch Quang không khỏi thấy ấm áp. Ngay cả chuyện này Vương Quốc Hoa cũng không giấu, đây là trung thành. Nghĩ vậy Tằng Trạch Quang nói chuyện cũng dễ dàng hơn.
- Nghe nói cậu theo Nghiêm Giai Ngọc phòng hành chính lên quận Lưỡng Thủy? Tiểu Vương, tôi phải nhắc cậu một câu cậu còn trẻ, có vấn đề không nên cân nhắc sớm quá.
Vương Quốc Hoa nghe xong đầu tiên nghĩ đến Tằng Trạch Quang muốn động Nghiêm Giai Ngọc. Quản Nhất Vĩ nhất định sẽ được Đại hội đại biểu nhân dân thông qua, Nghiêm Giai Ngọc chủ quản hậu cần ở huyện ủy, ở thời đại Lý Hùng Phi tại sao cô có thể lên thì không ai biết nhưng với tình hình hiện tại Vương Quốc Hoa do dự một chút cảm thấy cần phải khuyên Tằng Trạch Quang một câu.
- Bí thư, sự quan tâm và dạy bảo của ngài tôi nhất định sẽ nghi nhớ. Thật sự có chút xấu hổ, ngài mới nhận chức có nhiều việc mà tôi lại phải làm ngài suy nghĩ.
Vương Quốc Hoa cười ha hả nói.
Tằng Trạch Quang nghe câu mới nhận chức không khỏi động tâm. Câu này của Tiểu Vương không phải có ý gì khác chứ? Y nhìn Vương Quốc Hoa phát hiện không có gì khác lạ. Tằng Trạch Quang thầm nghĩ câu này của Tiểu Vương chắc là vô tâm. Chẳng qua đây cũng là nhắc mình, mình không thể ra vẻ hẹp hòi được.
Lý Hùng Phi lúc còn đương chức có thể nhịn Nghiêm Giai Ngọc, mình tại sao lại không thể?
Nghĩ thông điểm này, tâm trạng Tằng Trạch Quang tốt lên nhiều. Y cho rằng Vương Quốc Hoa đã mang lại vận mệnh tốt cho mình. Lúc trước khi kết thúc thẩm tra, trên tỉnh ủy dù có người nói giúp thì kết quả tốt nhất mình chỉ có thể điều khỏi huyện Nam Sơn.
Nếu là vậy Tằng Trạch Quang sẽ không thoải mái, dù sao thế cũng có nghĩa y phải rời đi trong tư thế kẻ thất bại.
Sau khi Vương Quốc Hoa xuất hiện ở hồ nước, trên thị ủy đã thay đổi phương hướng, nguyên nhân cụ thể là gì Thư Đồng Khánh không nói. Tóm lại bí thư huyện ủy Ôn Xương Thịnh đã quyết định lựa chọn Tằng Trạch Quang vốn không dựa vào ai, có Bí thư thị ủy đề cử Thư Đồng Khánh mới có cơ hội mở miệng nói.
Tranh đoạt chức bí thư huyện ủy Nam Sơn rất kịch liệt, Ôn Xương Thịnh chọn vậy cũng là bất đắc dĩ. Thư Đồng Khánh mở miệng đúng là hợp thời cơ. Tằng Trạch Quang vốn chuẩn bị rời khỏi huyện Nam Sơn đột nhiên lại có thay đổi, đây là xuất hiện sau khi vqh đến.
Đảng viên nói không duy tâm nhưng chỉ cần là con người thì luôn có lúc duy tâm.
Vương Quốc Hoa nói vậy vốn chỉ là để trải đường trước, chờ đến khi Tằng Trạch Quang muốn nhằm vào Nghiêm Giai Ngọc thì mình sẽ tiện nói chuyện. Hắn không ngờ Tằng Trạch Quang đột nhiên suy nghĩ nhiều như vậy.
- Ừ, rất nhiều chuyện động một là động mười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!