Tuy ngoài miệng Phương Trường khinh bỉ phương pháp dạy học của sư phụ kiêm boss đại nhân, nhưng đối với quyển công pháp vẫn tự tìm tòi luyện tập.
Ai mà chẳng có ước mơ làm đại hiệp giải cứu thế giới!
Thật ra động lực để Phương Trường bắt đầu luyện tập là đói bụng. Bây giờ cậu không còn chút tiền nào trong người, vậy nên mới có suy nghĩ kì quái là dựa vào công pháp ích cốc.
Kết quả luyện mấy ngày, Phương Trường thấy mình giống như được thêm bug, cậu chỉ dùng ba ngày mà đã tiến được một bước lớn, nếu như trong tiểu thuyết thì chính là vượt được những năm kì luyện khí.
Cái tốc độ này cứ như trò đùa vậy.
Có điều, cho dù tiến triển có nhanh hơn nữa thì Phương Trường vẫn không hài lòng, thậm chí còn thấy vô cùng đau đầu.
Nó không có tác dụng ích cốc!!!!
Trái lại, bởi vì cả ngày luyện, thân thể tự động tẩy kinh phạt tủy, thải chất độc, tái tạo gân cốt nên vô cùng mệt mỏi. Cậu tưởng tắm rửa sạch sẽ cho hết mồ hôi sẽ thư thái hơn nhưng lại càng cảm thấy đói.
Đã vậy, lương tháng bay nhanh vượt quá tưởng tượng, tốc độ tiêu tiền này có thể sánh ngang với tốc độ ánh sáng luôn rồi.
Tiền lương chưa cầm nóng tay đã cống hiến hết cho bệnh viện, phần còn lại đem giao nộp cho chủ trọ. Cái ví khô quắt luôn.
Phương Trường nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không có biện pháp, đành kí thác hết hi vọng vào khen thưởng lần livestream tới.
Nghĩ vậy nhưng cậu vẫn có chút sợ cái trò livestream đó, nhưng đói thì đầu gối phải bò, không làm không được.
Do dự hồi lâu, không hiểu sao lại vô thức ấn gọi cho boss đại nhân.
Một thanh âm lanh nhạt vang lên Alo., Phương Trường mới biết vừa rồi mình đã làm gì. Cậu luống cuống ngồi dậy, tuy nói qua điện thoại nhưng vô thức ngồi rất nghiêm chỉnh như đối diện trực tiếp, cẩn thận hỏi
"Lệ tổng, tôi cũng coi như là người mới, có quyền hạn chọn thế giới livestream không?"
Lệ Minh Viễn:
"Có thể. Nói yêu cầu của cậu đi, để tôi xem có cái nào phù hợp không."
Phương Trường nghe thấy vậy, lập tức xoa xoa tay
"Chỉ cần không quá nguy hiểm như vừa rồi là được, hiện tại tôi chưa sẵn sàng đi mấy vị diện kiểu như thế giới xác sống gì gì đâu... Mấy thế giới tu chân cũng không muốn... Anh chọn cho tôi cái vị diện nào... bình thường một chút."
Bên kia, Lệ Minh Viễn trầm mặc.
Bên này, Phương Trường cũng hồi hộp đến mức tim gan muốn loạn tùng phèo luôn.
Kìm nén, Lệ Minh Viễn mới lên tiếng
"Có thế giới toàn tức võng du."
Tốt như vậy sao?
Phương Trường có hơi hoang mang. Toàn tức võng du? Nghe tên thì có vẻ an toàn đấy.
Vấn đề là, boss đại nhân sẽ tốt như vậy sao? Hơn nữa ——
"Thế giới võng du, có quan hệ gì với việc cống hiến để tu luyện cơ chứ?"
"Ở đó có một tinh cầu cạn kiệt tài nguyên, việc dời đi tìm nơi cư trú mới là việc cấp thiết. Bởi thế, họ phái ra nhóm người lên phi thuyền đi thăm dò xung quanh, nhưng mấy người đó không biết tinh cầu gần nhất cách bao xa, nên đổi cách khác.
Họ biến phi thuyền thành một căn cứ, tất cả các nhà khoa học đều vào đó, tôi nói thế giới võng du tức là bọn họ dùng căn cứ để do thám xung quanh, và dùng năng lượng của chính mình nạp cho phi thuyền
". Phương Trường nghe không hiểu. Lệ Minh Viễn:"Nói đơn giản, chính là mấy người đó tự tạo ra một cái game gϊếŧ thời gian, tiện thể cung cấp năng lượng hoạt động cho phi thuyền thông qua trí não. Tức là chơi game mới có thể cung cấp được năng lượng cho phi thuyền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!