Bên ngoài Yến Phượng Lâu, đám hào khách túm năm tụm ba đi vào.
Tại một góc phố vắng vẻ có hai gã thanh niên, ăn bận có chút mộc mạc nhưng rất sạch sẽ.
- Vương lão nhị, ngươi muốn đi vào thật sao? Đi vào đó ngồi xuống uống một chén trà cũng đã mất một lượng bạc, chúng ta làm cu li hai tháng trời mới có được một lượng bạc đấy!
Hai thanh niên nghiêng đầu nhìn Yến Phượng Lâu, liếc mắt có thể thấy được vài thân ảnh xinh đẹp thấp thoáng ở bên trong.
- Một mình ta ăn no là cả nhà không đói bụng, chỉ cần có thể nghe được Thanh Thu tiên tử thổi một khúc cũng rất đáng giá, ngươi đi không?
Ngươi không đi, ta đi một mình.
Nam tử mắt to, mày rậm thúc giục nói.
- Không, không đi, ta, ta còn muốn nuôi gia đình, nếu Anh Tử biết ta đi vào đó nhất định sẽ mắng ta.
Đại hán bên cạnh do dự một chút rồi lắc đầu.
- Lại là thê tử lắm mồm nhà ngươi sao, hôm nào cũng chửi mắng ngươi một đêm, hơn nữa số tiền này là do hôm nay ngươi nhặt được túi bạc của một vị quí nhân cho nên mới được thưởng cho một lượng bạc. Thê tử lắm mồm nhà ngươi không biết được đâu!
Đi thôi đi thôi.
- Ngươi đi đi, quá đắt.
- Ngươi đừng hối hận.
Nam tử mắt to, mày rậm lúc này đã bước đi, rất nhanh đã tiến vào trong Yến Phượng Lâu.
Vị đại hán còn lại đứng xa trông thấy vậy, trong lòng cũng ngứa ngáy một chút nhưng cuối cùng vẫn cắn răng một cái quay người rời đi:
- Một lượng bạc, cũng có thể mua thêm chút ít thịt để ăn, thời gian sau đấy cũng dễ chịu hơn chút ít, nhất định khi Anh Tử nhìn thấy một lượng bạc cũng sẽ rất vui vẻ.
Nghĩ đến đây trên mặt vị đại hán này cũng nở một nụ cười.
Mà hai người Tần Vân và Điền Ba đã cưỡi ngựa đến bên ngoài cửa Yến Phượng Lâu.
- Điền công tử, đã rất lâu không thấy ngài đến đây, mau vào mau vào đây.
Vị tú bà có chút nhan sắc nhìn thấy Điền Ba đã cao giọng kinh hô, lúc còn trẻ hẳn vị tú bà này cũng là một đại mỹ nữ, vừa nói vừa gọi người tới dắt ngựa.
- Chúng ta mau đi vào.
Điền Ba xuống ngựa mang theo Tần Vân đi vào trong.
- Mau tới chào hỏi các vị khách đi.
Tú bà nhiệt tình dẫn đường.
Lập tức có một thị nữ nhỏ nhắn, xinh xắn đến đón tiếp:
- Điền công tử mời vào, vị công tử này hẳn là lần đầu tiên đến Yến Phượng Lâu của chúng ta đúng không?
- Vị này chính là Tần công tử, sắp xếp cho chúng ta vị trí gần một chút.
Điền Ba phân phó nói.
- Yên tâm, Điền công tử đích thân phân phó, chúng ta đâu dám lãnh đạm chứ?
Thị nữ cười nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!