Chương 6: Trước Hai Mươi Tuổi Chưa Vào Được Tiên Môn, Cả Đời Sẽ Vô Vọng

- Đến đây.

Thanh phi kiếm dài ba tấc lơ lửng trước người nhanh chóng bành trướng thành ba thước, nhìn lại trông như một thanh kiếm bình thường.

Hắn vươn tay ra cầm lấy thanh thần kiếm này.

Mặc dù hôm nay vẫn chưa đại công cáo thành thế nhưng vẫn vô cùng sắc bén, chém sắt như chém bùn. Thế nhưng Tần Vân lại không nỡ dùng, bởi nếu chỉ cần nó bị hao tổn đôi chút thì hắn cũng chỉ còn nước nuốt hận mà thôi.

- Lúc đầu ta rất vui mừng khi đạt được truyền thừa Kiếm Tiên vào năm mười ba tuổi, nhưng lại không nghĩ rằng muốn mở ra Tiên Môn lại khó khăn như vậy.

Tần Vân cảm khái:

- Trước hai mươi tuổi vẫn chưa bước vào Tiên Môn thì cả đời sẽ vô vọng vùng vẫy, ta phải gần mười chín tuổi mới mở được Tiên Môn.

Tu hành được chia ra làm ba đại cảnh giới, nó bao gồm Hậu Thiên, Tiên Thiên và Nguyên Thần.

Cảnh giới Hậu Thiên chia làm mười hai tầng Luyện Khí, tầng sau khó khăn hơn tầng trước.

Cảnh giới Tiên Thiên có thể chia làm Hư Đan cảnh, Thực Đan cảnh và Kim Đan cảnh.

Còn cảnh giới Nguyên Thần? Từ lâu đã được xem là truyền thuyết!

Trong đó mở ra Tiên Môn là ám chỉ chính là từ Luyện Khí tầng chín đột phá lên Luyện Khí tầng mười, chỉ cần vừa đột phá thì chân khí sẽ hóa lỏng trở thành chân nguyên!

Đây cũng là khởi điểm của con đường tu hành.

Đồng thời cũng sẽ bị ông trời ghét bỏ.

Khi dùng bút ghi chép pháp môn của Luyện Khí tầng mười lên trên giấy thường, những chữ trên đó đều sẽ trực tiếp biến mất!

Nếu muốn truyền miệng lại cho người khác thì lời sẽ bị nghẹn lại, hoàn toàn không thể thốt lên được tiếng nào.

Mà cách nói trước hai mươi tuổi chưa vào được tiên môn, cả đời vô vọng này xuất hiện là do trước lúc hai mươi tuổi cơ thể vẫn đang trưởng thành, trong da thịt tràn ngập sinh cơ vô tận, kinh mạch trong cơ thể cũng có chứa khả năng vô hạn.

Hy vọng để mở ra Tiên Môn rồi ngưng luyện ra chân luyện vào lúc này là cao nhất. Một khi qua hai mươi tuổi cũng là lúc cơ thể dần xuống dốc, hy vọng để mở ra Tiên Môn gần như không còn.

- Lúc ta mười ba tuổi đã có thể nhân kiếm hợp nhất, so với chúng bạn cùng tuổi thì đã là Luyện Khí tầng chín! Cho dù gia nhập một số tông phái tu hành nhị lưu tam lưu cũng không phải là việc gì khó, có lẽ việc mở ra Tiên Môn cũng chỉ rất nhẹ nhàng mà thôi.

Chẳng qua truyền thừa của ta lại chỉ là một phần của Kiếm Tiên truyền thừa do tiền bối Tiên Thiên Kim Đan cảnh Thần đạo nhân để lại vào tám trăm năm trước mà thôi.

Tần Vân than thở:

- Kiếm Tiên truyền thừa là một trong những truyền thừa cao cấp nhất giới tu hành, việc tu luyện cũng khó gấp trăm lần pháp môn tu luyện thông thường.

- Trong giới tu hành có một câu: nhất kiếm phá vạn pháp, thanh kiếm này chính là phi kiếm của kiếm tiên.

Tần Vân lắc đầu:

- Nhưng ta chỉ lấy được truyền thừa mà không có sư phụ tiền bối chỉ dạy nên việc tu luyện Kiếm Tiên truyền thừa sẽ khó hơn gấp trăm lần so với bình thường.

- Lúc mười ba tuổi đạt được truyền thừa, mười lăm tuổi rời nhà đi du ngoạn, lại trải qua rất nhiều cuộc chiến sinh tử, thậm chí còn đi qua cửa khẩu Bắc Địa.

- Gần mười chín tuổi mới mở ra được Tiên Môn.

Chính bản thân Tần Vân cũng rất thổn thức.

Bản thân không hề được sự trợ giúp của các sư phụ tiền bối, khi mở ra Tiên Môn hoàn toàn là dựa vào chính mình mạnh mẽ vượt qua tất cả.

- Ủa? Trời đã sáng rồi sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!