Chương 44: Mười Ba Năm Mài Một Kiếm

Tối hôm đó, Tần Liệt Hổ trở về.

Thường Lan phu nhân vội vàng nghênh đón, phất tay cho đám nha hoàn lui lại, lúc này mới nhỏ giọng nói:

- Liệt Hổ, Liệt Hổ.

Chàng có biết một cô nương tên là Y Tiêu hay không?

Tần Liệt Hổ nghi hoặc, lắc đầu:

- Y Tiêu? Cái tên đó nàng nghe được từ đâu vậy phu nhân?

Phu nhân Thường Lan nói:

- Chính là cô nương đi Thương Nha Sơn cùng Vân nhi đấy.

Tần Liệt Hổ nói:

- Hình như ta cũng đã nghe qua, bây giờ có một vị Y cô nương đang sống ở quận Thủ phủ đấy.

Phu nhân Thường Lan nói:

- Hôm nay vị Y cô nương này đã đến quý phủ của chúng ta, là một mình đến để gặp Vân nhi đấy. Thoạt nhìn quan hệ với Vân nhi rất tốt, chẳng qua chưa được bao lâu là nàng đã đi rồi, Vân nhi cũng thật là, ngay cả việc đưa tiễn người ta cũng không có.

Ài, từ khi Vân nhi bước lên con đường tu hành, thiếp sợ hắn sẽ không còn để ý đến chuyện nam nữ nữa thôi.

Cũng rất nhiều người tu hành không hề lấy vợ sinh con.

Tần Liệt Hổ cười nói:

- Chuyện của Vân nhi, nàng đừng xía vào là tốt hơn.

Phu nhân Thường Lan nói:

- Nó là nhi tử của thiếp, sao thiếp có thể không gấp cho được? Nó đã hai mươi mốt cái xuân xanh rồi đó!

Tần Liệt Hổ nở nụ cười:

- Ha ha...

Lúc này ở phía xa chỗ góc rẽ của hành lang xuất hiện một người, đúng là Tần Vân.

Tần Vân hô lên:

- Phụ thân, mẫu thân. Hôm nay nhi tử không ăn ở nhà đâu mà sẽ ra ngoài đi dạo một chút.

- Được.

Tần Liệt Hổ, Thường Lan đều đáp rồi dõi mắt ngắm nhìn nhi tử của mình rời khỏi Tần phủ.

Tần Liệt Hổ thấp giọng nói:

- Phu nhân, Vân nhi tựa hồ có chút tâm sự. Nàng nói xem có phải hồi nãy đứa nhỏ này không đưa vị Y cô nương kia quay về quận Thủ phủ là do giữa hai người có mâu thuẫn gì chăng?

Phu nhân Thường Lan giống như cười mà không phải cười, nói:

- Chàng không phải nói là không nên xen vào sao?

Tần Liệt Hổ khẽ giật mình, cố ý ho khan hai tiếng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!