Ngày qua ngày, thời gian đi Thương Nha Sơn càng ngày càng gần.
Tần phủ.
Trong thư phòng, Tần Vân đang ngồi viết chữ, nét chữ của hắn khi cứng rắn như cương thiết, mạnh mẽ như cuồng phong, lúc mềm mại như nước, chữ viết đúng là vô cùng tốt, có thể so với một nhà thư pháp bậc nhất.
Lại nói tiếp, khi còn bé, hắn biết chữ cùng lúc với tập võ, thế nhưng dù viết rất nhiều mẫu chữ, hẵn vẫn ghi vô cùng kém.
Về sau, từ khi đạt tới cảnh giới Vô Lậu, đối với thân thể mỗi một tia lực lượng đều có thể khống chế từng cọng lông tóc một cách hoàn mỹ.
Chữ viết của hắn liền dễ nhìn đi hẳn, đáng tiếc là hữu hình nhưng lại vô hồn.
Từ khi ngộ ra Yên Vũ kiếm ý, kiếm ý này liền tự nhiên có thể dùng lên trên chữ viết, vì vậy mà thư pháp của hắn liền tăng vọt.
Chữ đã có hồn, liền có thể gọi là nhà thư pháp rồi.
Luyện chữ cũng là phương pháp mà Tần Vân luyện kiếm.
- Trong nháy mắt xuất kiếm, Yên Vũ kiếm ý của ta còn chưa đủ nội liễm.
Tần Vân khẽ nhíu mày. Hắn hạ xuống từng nét bút, nhìn giống như hắn đang thi triển từng chiêu kiếm pháp.
- Nhị công tử, Nhị công tử, quận Thủ phủ có người đến.
Có người hầu nhanh chóng chạy đến bên ngoài thư phòng báo.
- Quận Thủ phủ?
Tần Vân đặt bút xuống đứng dậy đi ra ngoài.
Hắn rất nhanh liền thấy được vị khách này.
- Tần Vân huynh, Tần Vân huynh, có tin vui, có tin vui.
Quận thủ công tử Ôn Xung cười to tiến đến, phía sau hắn đi theo hai người hộ vệ.
- Ồ, có tin vui gì?
Tần Vân trong lòng đã đoán ra được, không khỏi có chút mong chờ.
Ôn Xung thần bí lấy từ trong lòng ngực ra cái bình ngọc màu xanh, thấp giọng nói:
- Bảo bối mà ngươi muốn, phụ thân ta thật không dễ dàng gì mà gom được sáu cân ba lượng. Người còn là phải mời một vị Tiên Thiên cao nhân của Đạo gia Thánh địa hỗ trợ, vị kia còn tiêu phí không ít khí lực, thật là không dễ dàng gì.
Về phần Hàn Tụy linh dịch còn lại, trong một tháng khi người đi Thương Nha Sơn trở về cũng sẽ gom đủ.
Tần Vân tiếp nhận, chạm vào cái bình lạnh buốt, hắn không khỏi vui mừng liền nói:
- Tốt, tốt, ta biết rõ Hàn Tụy linh dịch thu thập thật không dễ, giúp ta gửi lời cảm ơn quận thủ đại nhân.
- Chỉ cần đi Thương Nha Sơn, các ngươi có thể thu thập thành công Linh quả là đủ rồi.
Ôn Trùng cười nói.
- Yên tâm, đi đến Thương Nha Sơn, ta chắc chắn sẽ dùng toàn lực.
Tần Vân liền nói.
- Ta sẽ không ở đây quấy rầy ngươi nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!