Nhìn nhiều món bảo vật và ba quyển trục được đặt trong tĩnh thất, trong lòng Tần Vân phức tạp:
"Không biết mấy người Vũ Tình nhìn thấy sẽ có suy nghĩ gì, cũng được, không quan tâm được nhiều như vậy, nói không chừng đây thực sự là một giấc mơ thì sao? Ta tỉnh giấc, thế giới này cũng bị phá nát thì sao?"
Tần Vân xoay người rời đi.
Ầm ầm, cửa đóng.
Lần sau cửa mở ra, e rằng là Hỏa Phượng nương nương sẽ tới mở.
Vù.
Trên tầng mây Hỏa Phượng thành, Tần Vân xuất hiện, cúi đầu quan sát bên dưới. Với thị lực của hắn, đương nhiên có thể nhìn rõ phủ đệ của chính mình, nhìn thấy vợ chồng Kỳ Võ Kiêu bên trong phủ đệ, cũng nhìn thấy Hỏa Phượng, Vũ Tình, Thải Lam.
Vợ chồng Kỳ Võ Kiêu mỗi ngày vui cười.
Có đứa con lợi hại như vậy, hai người đương nhiên rất vui vẻ. Họ chỉ chờ mong tương lai Tần Vân sinh con đẻ cái, sáng chế gia tộc Thần Ma mới.
Hai người Hỏa Phượng Vũ Tình và Thải Lam chờ ngày gả cho Tần Vân.
- Vũ Tình muội muội, sáng sớm Vân trưởng lão đã đi ra ngoài, có nói khi nào trở về hay không?
Thải Lam dò hỏi.
- Hắn không nói rõ, chỉ nói chút nữa sẽ trở lại.
Hỏa Phượng Vũ Tình mỉm cười:
- Nếu nói vậy thì hẳn sẽ không đi quá lâu. Mấy lần trước bế quan lâu hắn đều báo sớm.
- Ừ, ta vừa mới học nếu được một món ăn, chờ khi Vân trưởng lão trở về sẽ làm cho huynh ấy nếm thử.
Thải Lam cười đến nỗi hai mắt híp lại.
Đôi mắt nàng mang theo vẻ mị hoặc, tràn ngập mê hoặc, nhu tình.....
Nhìn những người thân trong phủ đệ từ xa xa, lòng Tần Vân đau như cắt. Năm mươi năm ở chung, tình cảm có thể không sâu đậm sao?
Bây giờ phải chia cách, khiến Tần Vân không khống chế được tâm tình.
"Cuối cùng ta cũng phải tỉnh giấc mộng thôi."
Xin lỗi.
"Cha mẹ, tộc nhân, Hỏa Phượng nương nương, Thiên Thần Toại Cổ, và cả Thải Lam, Vũ Tình của thế giới này nữa… Ta xin lỗi, ta chỉ là một người khách qua đường."
Tần Vân lập tức hóa thành luồng sáng, nhanh chóng rời đi.....
Nếu nhất định phải tỉnh lại, đương nhiên Tần Vân sẽ toàn lực ứng phó, làm một việc lớn để đáp đền.
Bốn ngày sau. Cũng là ngày cuối trước khi tỉnh lại.
Cách Hỏa Phượng thành mười hai ngàn dặm, có một dãy núi khổng lồ gọi là Phu Ma sơn.
- Phu Ma sơn.
Tần Vân đứng trên Đại Hoang ở xa xa, nhìn Phu Ma sơn tràn ngập ma khí:
- Phe Yêu ma có hai Ma sào lớn. Theo tục truyền Ma sào do Vực Ngoại Ma Thần thu thiên địa linh khí làm căn cơ, lại tiêu tốn vô số bảo vật mới xây dựng thành. Ma sào thần kỳ hơn cả Hỏa Phượng sào, trợ giúp khi tu hành cũng lớn hơn, khiến cho Yêu Ma tộc có thể liên tục bồi dưỡng ra Ma Thần.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!