Trong một tòa trạch viện trông khá lịch sự tao nhã của quận thành Quảng Lăng, đây cũng là chỗ ở của người bạn đồng hành thứ ba
- Cổ Hoài Nhân, quận thủ đại nhân đã an bài hộ vệ và người hầu cùng với mấy vị mỹ nhân hầu hạ.
- Mỹ nhân, đừng chạy, ta sắp bắt được nàng rồi.
- Thiếp ở chỗ này mà công tử.
Trong mấy người con gái này có cô ngồi xổm ở cạnh vườn hoa, có cô trốn ở sau hòn non bộ, cô nào cô nấy hô lên từng tiếng:
- Công tử, công tử...
Mà một vị thanh niên sắc mặt hơi có chút tái nhợt, hai mắt bịt lại, thò tay sờ loạn:
- Ở đây, ở đây, ta biết rồi là ở... đây này! Ha ha, ta bắt được nàng rồi.
Thanh niên này sau khi một tay ôm lấy một cô gái lúc này mới giật tấm vải che mắt xuống, ngắm nhìn cô gái đẫy đà trong lồng ngực, cười nói:
- Tiểu Diệp Diệp, chỉ cần ôm một cái ta đã biết ngay đó là nàng, hì hì hì, nàng thua rồi phải biết hầu hạ công tử của nàng thế nào rồi chứ?
- Công tử ăn hiếp thiếp.
Cô gái này làm nũng nói.
- Đúng đó, ta thích 'ăn hiếp' ngươi đó.
Thanh niên này cười hì hì rồi hôn một cái.
- Hoài Nhân.
Một giọng nói ôn hòa từ ngoài truyền đến, một lão giả gầy gò xuất hiện trước cửa viện.
- Lão Tiền.
Những cô gái khác đều ngoan ngoãn hành lễ, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Thanh niên vẫn ôm mỹ nhân trong lòng như trước, cười hỏi:
- Có chuyện gì thế Tiền thúc?
Lão giả gầy gò cười nói:
- Quận thủ đại nhân nói là do hai người đồng hành khác của ngươi đã đến nên gọi ngươi qua đó họp mặt.
Thanh niên cả kinh:
- Quận thủ đại nhân ư?
Liền buông cô gái trong ngực ra rồi dặn dò:
- Các ngươi đều lui xuống đi.
- Vâng thưa công tử.
Đám mỹ nhân này đều đồng thanh vâng dạ rồi lui đi hết.
Thanh niên ngắm nhìn bóng lưng của những mỹ nhân này, cười hì hì nói:
- Đám người đẹp mà quận thủ đại nhân dễ dàng tìm cho ta cũng không tệ cho lắm. Cho dù so sánh với đám tiểu thiếp của ta vẫn coi như là thượng đẳng, quả thật không hổ là quận thủ đại nhân, quyền thế thật lớn làm sao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!