Vù…
Tần Vân đứng ở trên boong thuyền hoa, vung tay áo một cái chân nguyên liền quét ngang đánh bay hai đoạn thân thể của Tê Ngưu yêu ra khỏi thuyền hoa rơi tỏm xuống sông.
Sinh cơ Tê Ngưu yêu rất mạnh, mặc dù thân thể đã bị chém đứt nhưng lúc bị đánh bay xuống sông hắn vẫn còn một chút sinh cơ.
- Kẻ nào dám chọc giận Thủy Thần đều đáng chết!
Lúc nửa người trên của Tê Ngưu yêu bị đánh bay vẫn kịp gầm lên một tiếng, miệng hắn há to, một quả tim trực tiếp bay từ trong miệng ra, trái tim kia so với trái tim yêu quái khác lại có chút bất đồng bởi trên đó có những phù văn màu đen vô số.
- Không ổn!
Sắc mặt Tần Vân và nữ tử mặc áo bào xanh nhạt đều biến đổi.
Trong con mắt trừng to của Tê Ngưu yêu tràn đầy điên cuồng.
- Oành!
Hào quang của phù văn trên trái tim màu đen mà hắn phun ra đại thịnh, theo một tiếng
- oành
- liền nổ ra trở thành vô số chất lỏng màu đen bắn về bốn phương tám hướng.
Tần Vân lập tức vung tay lên:
- Phong cấm!
Phong Cấm Thuật trong nháy mắt thi triển bao phủ hơn phân nửa chất lỏng màu đen văng khắp nơi, nhưng nương theo tiếng xuy xuy xuy vang lên, màn hào quang phong cấm vậy mà trong nháy mắt đã bị xuyên thấu, vài phần chất lỏng màu đen vẫn như cũ bắn về bốn phía.
Tần Vân liền cất bước tiến lên, kiếm trong tay quét một cái! Trong nháy mắt kiếm quang hình thành màn sáng ngăn cản ở phía trước, chất lỏng màu đen bắn về phía thuyền hoa bị chặn lại, chỉ nghe tiếng xuy xuy xuy vang lên, kiếm quang do Tần Vân thi triển tuy bị ăn mòn nhưng vẫn coi là đã ngăn được.
- Độc dịch quá tàn nhẫn!
Tần Vân kinh hãi.
Nữ tử mặc áo bào xanh nhạt duỗi tay trái ra, lập tức ánh sáng màu xanh mịt mờ bao phủ bao phủ xung quanh, chất độc màu đen bắn về phía bờ bên này đã bị ngăn cản bởi màn sáng.
Mà chất độc bắn về phía bờ bên kia mặc dù đã chịu sự ngăn cản của Phong Cấm Thuật nhưng vẫn còn vài giọt rơi vào trên cơ thể một vài người, chỉ thấy những người kia đều kêu đau thảm thiết, cơ thể nhanh chóng bị ăn mòn đến thối rữa, vẻn vẹn thời gian một hơi thở, những người kia đều đã biến thành một vũng nước.
Sắc mặt những người dân xung quanh đều bị dọa đến trắng bệch, nhanh chóng lùi về sau.
- Những con yêu quái này...
Trong đầu Tần Vân nổi lên một số hình ảnh đã gặp qua ở cửa khẩu Bắc Địa, ánh mắt cũng trở nên sâu thẳm hơn nhiều.
- Đa tạ ơn cứu mạng của Tần công tử.
Đám cao thủ trong quân đội trên thuyền hoa nhẹ nhàng thở ra, liền đến hành lễ cảm kích nói.
Ầm ầm ầm.
Trần Sương cô nương lại từ trên lầu của thuyền hoa nhanh chóng chạy xuống, hướng ánh mắt nhìn cảm kích về phía Tần Vân, nói:
- Vân ca ca.
- Đa tạ Tần công tử.
- Đa tạ Tần công tử cứu tính mạng này của ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!