Chương 12: Danh Kỹ Trần Sương!

- Vâng.

Trần Sương cảm động gật đầu, nàng không hề nghĩ rằng nhanh như vậy Vân ca ca đã hiểu cho nàng, nàng sợ Vân ca ca sẽ giận dữ rời đi.

Tần Vân cười hỏi:

- Đúng rồi, khi ta ở ngoài cũng đã nghe được việc chọn hoa khôi, muội cũng tham gia sao?

Trần Sương cười nói:

- Đúng vậy Vân ca ca, mặc dù các tỷ muội trong Yến Phượng Lâu đều là bằng hữu với nhau nhưng cũng sẽ có một số tranh chấp cả trong sáng lẫn ngoài tối, hơn nữa chúng ta cũng sẽ phân cao thấp với những danh kỹ thanh lâu khác.

Vì vậy ta cũng không muốn rớt lại phía sau nên đương nhiên cũng muốn tranh giành thắng thua.

Tần Vân cười nói:

- Nơi nào có người thì sẽ có tranh giành. Giữa các danh kỹ thanh lâu cũng sẽ tranh giành như thế.

- Sợ rằng tranh giành còn mạnh mẽ hơn những nơi khác.

Trần Sương cười nói:

- Dù sao danh khí càng lớn, bạc cũng sẽ càng nhiều, đương nhiên tranh giành sẽ càng lớn hơn. Hơn nữa sau lưng rất nhiều danh kỹ còn có những hào khách ủng hộ, từ đó tranh giành sẽ càng kịch liệt hơn nữa, có một số bên ngoài là tỷ muội tốt nhưng sau lưng không biết đang nghiến răng nghiến lợi như thế nào đâu!

Vân ca ca, ca ca không cảm thấy những chuyện tranh giành này cũng rất thú vị sao?

- Muội vui là tốt rồi.

Tần Vân cũng cười.....

Tần Vân đang tán dóc với Trần Sương, nàng kể lại chút chuyện về những ngày tháng ở trong thanh lâu này, Tần Vân cũng nói lại một số chuyện ly kỳ thú vị khi hắn đang du ngoạn ở ngoài.

- Ta ở đây xấp xỉ hơn nửa canh giờ rồi, ta nên rời đi thôi.

Tần Vân đứng dậy, Yến Phượng Lâu cũng vì mặt mũi của Tần Vân cho nên không dám tới quấy rầy hắn.

- Vân ca ca, sau này ca ca không cần tốn ngân lượng để tới đây gặp ta. Khi nào ta rảnh vào ban ngày sẽ đi tới Tần phủ tìm ca ca.

Khuôn mặt Trần Sương vui vẻ nói:

- Phiền Tiết di giúp con tiễn Vân ca ca.

- Chăm sóc bản thân cho tốt, nếu như phải chịu oan ức gì cứ đến tìm ta.

Tần Vân đứng dậy cười nói.

Sau đó hắn và Tiết di đứng dậy đi ra ngoài.

Trần Sương đi tới cửa, lặng lẽ đưa nhìn Tần Vân rời khỏi nơi này.

Trong lầu chính của Yến Phượng Lâu.

Trên đường trở về, Tần Vân đề nghị:

- Tiết di, nếu Tiểu Sương có chuyện gì thì phải lập tức nói cho ta biết, ta biết rõ danh kỹ ở những chỗ phong trần này sẽ khó tránh khỏi sa vào một số phiền phức.

Người xưa có bốn chữ tửu, sắc, tài, vận, từ xưa đến nay không biết đã có bao nhiêu người điên cuồng, chỉ vì một chữ sắc này mà bỏ cả tính mạng.

- Ta biết, từ trước đến nay chúng ta đều rất cẩn thận, Yến Phượng Lâu cũng bảo vệ chúng ta rất tốt, bên tiêu cục cũng có một số lão nhân nguyện ý đi theo Tiểu Sương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!