Phòng triển lãm ngay tại Vũ Anh Điện, lần này triển lãm đặc biệt vì kỷ niệm tròn 90 năm của Viện bảo tàng Cố cung mà kéo dài thời gian suốt hai tháng, có tận 300 tuyệt tác quý hiếm bày ra cho người tới xem.
Hôm nay là buổi triển lãm đầu tiên của Vũ Anh Điện, ngoài đệ nhất thiên cổ ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ ra, còn có ⟪Ngũ Ngưu đồ⟫ của Hàn Hoảng, và ⟪Bá xa thiếp⟫ của Đông Tấn Vương Tuần.
Lương Chính đặc biệt chạy tới đây là vì tác phảm của Lương Hoằng, đương nhiên chỉ đi xem ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫.
Bởi vì việc sửa chữa và bảo tồn tranh không hề dễ dàng, cho nên văn vật thi hoạ cao cấp ở Cố cung từ ba đến năm năm mới có thể mở bày ra một lần. Đây là lần đầu trưng bày toàn cuốn ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ trong suốt mười năm nay. Lần trước là vào kỷ niệm tròn 80 năm thành lập Viện bảo tàng Cố cung.
Từ đó về sau chỉ trưng bày qua một lần ở Hong Kong và Nhật Bản, còn là qua sơ đồ điện tử. Cho nên lần này có thể tận mắt quan sát bản chính thức, cơ hội vô cùng hiếm có.
Trước quầy triển lãm dài tầm 50 centimet, hiện đã xếp thành một hàng dài, không ít người ghé vào quầy ngắm nghía từng centimet. Nhân viên công tác ở bên cạnh liên tục thúc giục, mỗi người chỉ được nhìn tầm 10-15 phút, hàng người từ từ dồn lên phía trước.
Trong Cố cung có thể thuê thiết bị điện tử giảng giải, cũng có người tình nguyện triển khai chuyên đề. Trên quầy triển lãm có để mã QR, chỉ cần quét một cái sẽ tìm hiểu được cuộc đời tác giả và chuyện xưa đằng sau nó.
Lương Chính thuộc nằm lòng về cuộc đời của Lương Hoằng, hiểu biết đối với ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ lại càng không thua gì chuyên gia giám định. Căn bản bọn họ không cần thuê thiết bị giảng giải, Lý Phích Lịch chỉ cần nghe cậu nói thôi là đủ rồi.
Bởi vì sợ làm phiền những người khác, Lương Chính đành dựa sát rạt lại Lý Phích Lịch, cúi đầu giảng giải ngay bên tai cô.
Giọng điệu của cậu trầm ấm, êm ái, hơi thở nóng rực ụp tới vành tai của Lý Phích Lịch. Chỉ chốc lát sau đã khiến lỗ tai cô đỏ lên, ánh mắt mất tự nhiên lia tới quầy triển lãm tranh cổ, mượn cớ đó di dời lực chú ý.
Lương Chính giải thích nội dung bức hoạ cuộn tròn cho cô.
Chi tiết ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ cực kỳ tỉ mỉ. Nhân vật trong tranh nhiều hơn 800 người, nghe nói không có nhân số rõ ràng, mỗi cảnh vật nhỏ đều hết sức sinh động, thần thái nhân vật, cử chỉ động tác y như thật, làm người ta chỉ tốn một giây đã xuyên qua Biện Kinh phồn hoa của thế kỷ 11.
Lương Chính còn nói, ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ có một đoạn lịch sử lang bạt lạ kỳ. Từ thời Trần cho tới nay, đã trải qua ba triều Nguyên – Minh – Thanh, tranh vẽ bị giở đi giở lại nhiều lần, quan lớn Mông Cổ, vân nhân nhã sĩ, thương nhân giàu có, quan chức đời Minh, đế vương Mãn Thanh đều từng là chủ nhân nó.
Sau đó lại bị người môi giới đánh tráo, bán trao tay, cùng với những lần bị trộm cắt, chiều dài bức tranh chỉ còn 528 centimet, không ai biết kích thước nguyên tác nhưng chắc hẳn sẽ không chỉ dài nhiêu đó.
Bởi vì mép lụa có dấu vết không nguyên vẹn rõ rệt, hiển nhiên đã bị người ta cắt bớt đi, hơn nữa trên tranh cũng không có chữ ký tay và lời đề của tác giả.
Lý Phích Lịch nghe đến đó, không nhịn được hỏi:
"Không có chữ ký, vậy sao biết đây là tranh của Lương Hoằng?"
Nhìn chỗ này, Lương Chính chỉ vào chỗ nọ trên bức hoạ cuộn tròn,
"Lương Hoằng, tự Nguyên Kính, người Dương Châu, thông minh từ nhỏ, ít có tiếng tăm, khoa tiến sĩ tranh tết Đinh Hợi, vẽ bức ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫, được vua coi trọng".
Đây là lời tựa của Lục Trưng, ông ta là quan lớn triều Nguyên, thời Kim Nguyên gần triều Đại nhất, ông ta nói ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ là tác phẩm của Lương Hoằng thật.
"Thành tích Lý Phích Lịch tuy không tốt mấy, nhưng cũng không quá mù mờ về lịch sử, cô hỏi:"Nhưng trước triều Nguyên còn có Nam Trần mà?
Lúc đó bức tranh đi về đâu?
"Lương Chính tiếc nuối lắc đầu:"Không ai biết được. ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ vào hai đời Nam – Bắc Trần ở đâu vẫn chưa rõ ràng, cho dù có người cất giữ, e là cũng không dám nói ra.Tại sao chứ?
"Bỗng nhiên Lý Phích Lịch nảy sinh hứng thú."Bởi vì Lương Hoằng đắc tội với Thế Tông…Ồ,
"Lý Phích Lịch vỡ lẽ,"Là vị hoàng đế thích đi theo đạo sĩ luyện đan, cuối cùng ăn đan xong chết luôn á hả?……"
Đừng thấy Lý Phích Lịch học lịch sử chẳng ra gì, thật ra cô rất có hứng thú với truyền thuyết dã sử ít người biết. Tiếc là thi đại học không có mấy khoản đó, bằng không cô đâu cần phải vắt óc đi học bù làm chi.
Lương Chính cười cười, sợ cô bị khách sau chen lấn, liền nắm chặt lấy tay cô, tay phải choàng qua vai ôm cô vào người, nói tiếp:
"Là ông ta. Sau này Lương Hoằng bị Thế Tông biếm ba lần, lần sau xa hơn lần trước, cuối cùng bị đày tới Hải Nam. Tác phẩm của ông bị thiêu đốt toàn bộ, chỉ sót lại ⟪Biện Kinh phong mạo đồ⟫ lưu truyền cho đời sau."
Thảm quá đi, Lý Phích Lịch hậm hực sờ mũi,
"Người này chắc đặc biệt không nên thân nên mới chọc cho hoàng đế tức giận tới thế."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!