"Ta thấy Chúc mỹ nhân kia có hơi quen mắt, ngươi có biết cô ta là nương tử nhà vị đại nhân nào không?"
Trên đường về nhà, A Bảo ở đằng sau hỏi Lương Nguyên Kính.
Thật ra nàng cũng không kỳ vọng Lương Nguyên Kính có thể đưa ra đáp án, trông hắn cũng không giống người sẽ biết rõ mấy chuyện này.
Không ngờ Lương Nguyên Kính lại nhắc nhở nàng một câu: Cô ấy họ Chúc.
A Bảo vừa nói Ta biết mà vừa tỉ mỉ kiếm tìm trong triều có quan lớn ngũ phẩm trở lên nào họ Chúc hay không.
Nàng trước kia không nhớ mấy cái này, chỉ là do bị mắng nhiều quá nên mới cố tình tìm hiểu chút chút về thế lực trong triều.
Quan viên nào cùng phái với nhau, quan viên nào có quan hệ thông gia, quan viên nào là thầy trò đặc biệt, quan viên nào nhìn thì hoà hợp nhưng sau lưng lại ngầm đấu đá.
Hiểu biết càng sâu mới hay, phe phái trong triều vô cùng rắc rối, trong anh có tôi trong tôi có anh, mãi mãi không thể phân định rõ ràng.
A Bảo nghĩ tới nghĩ lui, trong kinh quan không có vị nào họ Chúc cả. Nhưng thật ra nàng chợt nhớ tới một vị họ Chúc nọ không phải làm quan, cũng không phải trưởng quan của châu huyện nào.
Chính xác hơn, người nọ không phải quan mà là một thứ dân.
Chúc An? A Bảo hỏi.
Ừ. Âm thanh trầm ấm của Lương Nguyên Kính truyền đến,
"Tháng hai năm ngoái, Chúc An bệnh chết ở Hàng Châu, quan gia hạ chiếu giải trừ lệnh cấm tham gia thi cử của Chúc thị, còn phong chức quan cho vài đứa con đứa cháu của hắn."
"Vậy Chúc mỹ nhân là?"
Em họ của hắn.
A Bảo im lặng trong chốc lát mới nói tiếp:
"Ta còn nhớ rõ diện mạo của Chúc An, hắn với cô em họ lớn lên không giống nhau lắm nhỉ."
Lương Nguyên Kính hai tay giữ chặt dây buộc con lừa, nhàn nhạt nói:
"Chúc mỹ nhân không phải giống hắn."
Vậy giống ai?
Nàng.
……
A Bảo rất lâu sau vẫn chưa nói thêm được câu nào, cuối cùng nghiêng đầu lạc giọng nói: Ngươi đùa đấy à?
Là sự thật.
Lương Nguyên Kính nghiêm túc giải thích cho nàng, còn khua khua tay trái vẽ vời chút hình dáng trên không trung.
"Lông mày của hai người rất giống nhau, đều là mày cong như trăng non, đôi má tròn đầy, dáng mắt hạnh nhân, môi trên mỏng hơn môi dưới, ở giữa môi còn có…"
"Được rồi được rồi, không cần nói nữa."
A Bảo vội vàng ngắt lời hắn, làm hoạ sư có điểm này không tốt, cái gì cũng quan sát tỉ mỉ rồi lại tự tạo hình ở trong đầu.
Được rồi, nàng thừa nhận Chúc mỹ nhân có hơi giống mình vài phần.
Vậy thì vấn đề.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!