Chương 30: Gia Nhập Thiên Huyền Tông

Trần Phong chậm rãi mở mắt ra.

Trước mặt cậu là cánh cổng hắc sắc, cao cả chục trượng, được làm bằng chất liệu đặc thù.

Cậu đứng dậy, chỉnh đốn y phục lại cho ngay ngắn rồi mới tiến lên phía trước, trong đầu suy nghĩ về thử thách cuối cùng.

Mặc dù cậu ở trong thế giới đó chỉ vài ngày, nhưng là quá đủ để khiến cậu phải sợ hãi.

Giây phút chứng kiến cái chết của gia gia, khung cảnh đám tang của Trần phủ, khoảnh khắc Thái Thượng hoàng lộ ra bản chất thật, tất cả thực sự khiến cậu ám ảnh.

Nhưng đồng thời thử thách này cũng đã cho cậu những bài học thực sự quý giá.

Mỗi người xuất hiện trong cuộc hành trình này, dù là ai cũng đã giúp cậu trưởng thành hơn.

Có những người đã trở thành bằng hữu của cậu, nhất định cậu sẽ giúp đỡ hết lòng, không bao giờ bỏ mặc họ.

Thực lực của Trần Phong ngày hôm nay, đều là trải qua gian khổ mà thành, hoàn toàn không phải cứ an nhàn tu luyện mà có thể đạt được.

Sư phụ đã cho cậu con đường để đi, bất quá không phải không có người là cậu trở thành vô dụng.

Từng bước, nhất định cậu sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, mạnh đến mức không có kẻ nào có thể ngáng đường.

Bên cạnh đó, chiến tranh và thù hận đều là những thứ đầu độc lý trí của con người.

Thế giới mà cậu hướng tới không được phép tồn tại những thứ ấy, bằng mọi giá cậu phải đem đến hòa bình và hạnh phúc cho những người cậu yêu thương.

Tất cả mọi người đều được an yên và bình đẳng, không có bất cứ phân biệt đối xử nào.

Đó chính là Pháp Mệnh của cậu!

Tuyết Nguyệt, đợi ta!

Cánh cổng màu đen nặng nề mở ra tựa như đã lâu lắm rồi vẫn ở yên đó, không có ai đụng vào.

Phía sau cổng có hai người đang chờ thanh niên, một lão giả râu tóc bạc phơ cùng một thiếu nữ bận lam y.

– Trần Phong, quả nhiên huynh làm được!

– Để muội đợi lâu rồi!

Cậu mỉm cười nói.

Linh Nhi phấn khích cười với lão giả đứng cạnh:

– Đại thúc, con đã nói rồi mà! Huynh ấy mạnh lắm!

– Được rồi, được rồi, ta xin lỗi!

Lão giả cười cười nói, nhẹ nhàng xoa đầu Linh Nhi rồi quay qua Trần Phong tán thưởng:

– Tiểu tử khá lắm! Ngươi là người đầu tiên trong vạn năm qua có thể đến được Thiên Huyền tông bằng con đường này đấy.

– May mắn mà thôi!

Trần Phong chắp tay, không khỏi than thầm một tiếng.

Ba cái thử thách đó, có cái nào là dễ đâu.

Thử thách đầu tiên là đơn giản nhất nhưng muốn vượt qua ít nhất cũng phải đạt đến thất tinh pháp vũ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!