Một tháng sau.
Sâu trong rừng, một thân ảnh cao gầy đang ngồi xếp bằng, luyện hoá tinh thạch thì một nhóm người xuất hiện.
Nhưng họ không hề tấn công cậu mà ngược lại, đưa ra một đề nghị:
– Tiểu huynh đệ này không biết có hứng thú khai phá bảo tàng không?
Trần Phong liếc mắt nhìn họ, định từ chối nhưng sư phụ lại bảo cậu đi một chuyến nên nhẹ gật đầu.
Vị đại hán thấy vậy thì đưa tay ra, giới thiệu một lượt:
– Ta là Hồ Gia.
Đây là Đại Hùng, Tiểu Hùng và Nghiêm Khiếu.
Chúng ta vốn là một nhóm mạo hiểm giả trong khu rừng này.
Vừa rồi chúng ta có nhận được một thông báo tuyển người khai phá bảo tàng.
Nghe nói thực lực yêu cầu chỉ là ngũ tinh pháp vũ thôi.
Thiếu niên nhếch miệng.
Cậu vừa đủ đạt yêu cầu.
Nhưng đó không phải vấn đề.
– Ta là Trần Phong.
Hồ Gia huynh, tại sao huynh lại mời ta tham gia?
– Thứ lỗi cho ta, vừa rồi có quan sát Trần Phong huynh đệ hạ ma thú.
Cảm giác rất tốt, với lại linh tính ta mách bảo đệ là người ta có thể làm ăn được.
Hồ Gia cười sảng khoái.
Ba người kia cũng cười cười.
Thiếu niên từ chối cho ý kiến.
Hiện tại trông họ không giống người xấu nhưng cậu cũng chả có lý do gì tin họ cả.
Theo chân nhóm người nọ, Trần Phong đến một khu đất trống.
Ở đây đang có khá đông người tụ tập.
Sau khi năm người họ nhập bọn một lát, trên mỏm đá giữa khu đất, một thanh niên lên tiếng:
– Xin chào mọi người! Cảm ơn tất cả đã đến đây hôm nay.
Có lẽ mọi người đều biết mục đích của chúng ta là gì rồi.
Ta, Viên Lộ và thánh nữ Thanh Hương muốn tuyển người tham gia khai phá bảo tàng.
Viên Lộ cười nói rồi đứng tránh qua một bên, nhường chỗ cho nữ nhân đang bước lên.
Dung mạo nàng ta thực sự động lòng người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!