Chương 48: Đừng Sợ

Khi Thẩm Trường An chạy tới nơi chủ nhiệm Đỗ nói, xung quanh đã có một số ông cụ bà cụ đang đứng hóng chuyện rồi, lúc cậu đi qua hàng rào bảo vệ thì nghe được các bác trai bác gái đang bàn tán về người chết ở trong nhà.

"Ông Lý này thật sự rất đáng thương, đứa con duy nhất cũng đã mất hơn mười năm trước, vì vậy ông ấy được mọi người xung quanh chăm sóc, khi chết rồi cũng không có ai phát hiện."

"Haiz, cũng may nhân viên xã hội đã đến thăm nhà, rồi phát hiện ra có điều gì đó không ổn nên đã báo cảnh sát đấy."

"Cũng may bây giờ là mùa đông, chứ nếu là mùa hè, không có ai sống ở nhà trong nhiều ngày như vậy, chẳng phải sẽ bốc mùi hôi thối sao."

"Ít nói vài câu đi, lỡ như làm người ta không vui thì cẩn thận nửa đêm ông ấy sẽ đi tìm bà đó."

"Ô hay, nói hươu nói vượn gì đó, tôi cũng đâu có hại ông ấy đâu."

Thẩm Trường An quay đầu lại nhìn những người đang hóng chuyện này, cảm xúc của bọn họ rất phức tạp, không chỉ sợ hãi cái chết, mà còn rất thờ ơ với cuộc sống và có một kiểu người khi nhìn thấy người khác khổ như vậy, họ sẽ cảm thấy vượt trội vì mình có cuộc sống tốt hơn người ta.

Nhà của người đã chết nằm ở tầng một, Thẩm Trường An đi tới cửa, nhìn thấy cảnh sát và pháp y đang ở trong nhà, vì vậy không có đi vào làm phiền công việc của họ.

"Thời gian tử vong vào khoảng 9 giờ tối hôm trước."

Pháp y cất công cụ vào, xoay người nói với Diêu Hoài Lâm, người đang canh giữ ngôi nhà,

"Đội trưởng Diêu, xem xét từ xác của người chết, có lẽ người chết qua đời vì một cơn đau tim, không có dấu vết thương tổn do con người làm ra."

Vất vả rồi.

Diêu Hoài Lâm thở dài một tiếng, phất tay ra hiệu cho đồng nghiệp cất thi thể của người chết vào túi đựng xác.

Tuy thành phố Ngô Minh không lớn, nhưng trường hợp không có ai chăm sóc và chết đi một cách thầm lặng giống như ông cụ cô đơn này, cũng không phải là trường hợp đặc biệt gì.

Trong ngôi nhà này có một bức ảnh chụp cả gia đình ba người, nhưng chỉ có dấu vết sinh sống của một người, có thể thấy người chết đã sống một mình từ rất lâu.

May mà gần đây nhiệt độ đã xuống thấp, nên dù thi thể của người chết đã trải qua ba bốn mươi tiếng mới bị người ta phát hiện thì cũng không có thối rữa quá rõ ràng.

Trong phòng vẫn còn rất nhiều dụng cụ điêu khắc cùng với một số tác phẩm điêu khắc tinh xảo, có lẽ hắn đã đoán được ông cụ này sống bằng nghề gì, nhưng ông chết âm thầm lặng lẽ như vậy, vẫn làm hắn cảm thấy hơi đau buồn.

Đốt điếu thuốc và hít vào một hơi một sâu, Diêu Hoài Lâm ép chút đồng tình ở trong lòng xuống, làm cảnh sát, điều cấm kị nhất là xử sự quá cảm tính, khi các đồng nghiệp nâng thi thể ra ngoài, hắn nhỏ giọng nhắc nhở một câu:

"Mọi người nhẹ nhàng thôi, để ông ấy ra đi có tôn nghiêm một chút."

Phun khói thuốc trong miệng ra, Diêu Hoài Lâm thấy Thẩm Trường An đang đứng ngoài cửa, hắn lấy ra một cái khẩu trang từ trong túi áo khoác ném cho Thẩm Trường An, Đeo vào.

Thẩm Trường An đeo khẩu trang vào hỏi:

"Có thể đi vào không?"

"Vào đi, đây không phải là hiện trường của một vụ án giết người." Diêu Hoài Lâm biết chuyện gì đã xảy ra, Bộ Dân chính cũng cần phải ghi lại sự việc vào hệ thống làm việc, nên hắn đã nói đại khái một số tình huống cho cậu:

"Người chết 67 tuổi, nam, nghề nghiệp là thợ điêu khắc. Không vợ không con, người phát hiện ra người chết là nhân viên xã hội, thời gian tử vong vào khoảng 9 giờ đêm hôm trước, ông ấy không phải bị giết."

Thợ điêu khắc?

Cái chân đang bước vào cửa của Thẩm Trường An hơi khựng lại, có một loại dự cảm xấu nảy lên trong lòng, và loại dự cảm này đã biến thành hiện thực ngay khi cậu nhìn thấy tấm ảnh đang treo trên tường.

Đứng trong căn phòng có chút quạnh quẽ này, Thẩm Trường An lặng im một lúc:

"Cậu nói là, thời gian mà ông ấy tử vong là vào khoảng 9 giờ tối hôm trước sao?"

"Đúng vậy, với những cái chết bình thường giống thế này, hiện trường cũng không có dấu vết can thiệp từ bên ngoài, thì việc xác định thời gian tử vong của người chết, sẽ tương đối chính xác."

Diêu Hoài Lâm thấy biểu cảm của Thẩm Trường An có chút lạ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!