Chương 11: Rời Đi

"Sao cậu Thẩm lại biết?" Tôn Giá ngẩn ra một lúc, tức thì bật cười, xem ra lúc anh ta thần trí mơ màng, chắc chắn mẹ đã gọi nhũ danh của anh rất nhiều lần.

Nghĩ tới bố mẹ mấy năm nay chịu nhiều đau khổ vì mình, đến cả thịt cũng không nỡ ăn nhiều, trong nụ cười của Tôn Giá nhuộm sự cay đắng,

"Đúng vậy, hồi nhỏ tôi gọi là Miêu Miêu."

Thế nhưng bố mẹ ngày ngày gọi tên anh ta, anh ta đều không tỉnh lại, cứ ngơ ngơ ngác ngác như thế bảy tám năm, khiến mẹ tiều tụy như bà lão, bố cũng mệt mỏi đổ bệnh.

Nếu anh ta có thể…

Tôn Giá ngẩng đầu, phát hiện biểu cảm của cậu Thẩm hết sức kỳ quái, như thể nghe thấy chuyện gì đó làm cậu ngạc nhiên.

Tôn Giá buông bỏ phiền muộn và tiếc nuối trong lòng, trêu chọc:

"Nhũ danh của tôi nghe kỳ lắm hả cậu Thẩm?"

Không. Thẩm Trường An lắc đầu, khôi phục vẻ mặt bình thường, nói sang chuyện khác,

"Hôm nay anh Tôn đi à?" Cậu quay đầu, thấy bố mẹ Tôn Giá đứng chờ ở cổng.

Vâng. Tôn Giá gật đầu,

"Trước khi đi, tôi muốn tới đây xem."

Anh ta kéo vali, đứng cách nhân viên cục lâm nghiệp bận rộn, bỗng bật cười, "Hồi tôi còn bé tí có một người bạn rất thân, thế nhưng không biết xảy ra chuyện gì, một ngày nọ cậu ấy đột nhiên biến mất không thấy đâu, tôi tìm rất nhiều nơi mà không tìm được cậu ấy.

Tôi từng hỏi các bạn khác trong sân, tất cả mọi người đều bảo chưa từng gặp cậu ấy, chẳng biết giờ cậu ấy chuyển đi đâu rồi.

"Thẩm Trường An nhìn đại thụ lá úa vàng, không nói gì."Tôi phải đi rồi, không biết bao giờ mới trở lại.

"Tôn Giá đưa một tờ giấy tới trước mặt Thẩm Trường An,"Nếu như… Tôi nói là nếu như, nhỡ cậu ấy về đây, hỏi mọi người về tôi, xin cậu hay giúp tôi chuyển lại tờ giấy này cho cậu ấy, phía trên là tài khoản liên lạc trên mạng của tôi, cho dù số điện thoại đổi thì những tài khoản này cũng sẽ không đổi.Được.

"Thẩm Trường An cẩn thận bỏ tờ giấy vào ví chống thấm nước ở ngay trước mặt Tôn Giá,"Anh yên tâm, nếu như có một ngày cậu ấy trở về, tôi sẽ đưa cái này cho cậu ấy.Nếu cậu ấy quên rồi thì đừng đưa.

"Nụ cười của Tôn Giá rất trong trẻo,"Tôi rất cảm ơn tuổi thơ có cậu ấy làm bạn, nhưng người rồi sẽ lớn lên, tuổi thơ đẹp cũng không thể trở thành vĩnh hằng, tôi không muốn lấy tình bạn năm đó, làm phiền cuộc sống bây giờ của cậu ấy.Tôi hiểu rồi.

"Thẩm Trường An đã hiểu ý trong lời nói của Tôn Giá, cười với anh ta,"Vậy thì, chúc anh lên đường bình an.Cảm ơn.

"Tôn Giá đặt vali xuống, đi đến dưới gốc cổ thụ, duỗi tay sờ thân cây sần sùi, nở nụ cười hoài niệm,"Ngày bé tôi thường xuyên chơi với cậu ấy dưới cái cây này, cậu ấy còn dạy tôi trèo cây như thế nào nữa.

"Vỗ thân cây mấy cái, anh ta thở dài:"Hy vọng cái cây này không sao, chờ đến khi tôi trở về, nó đã khôi phục dáng vẻ ngày xưa.

"Lá cây úa vàng nhẹ nhàng rơi xuống, có một chiếc rơi vào lòng bàn tay Tôn Giá. Tôn Giá nắm phiến lá trong lòng bàn tay, cười khẽ một tiếng:"Hẹn gặp lại.

"Gió khẽ lay động lá, phát ra tiếng kêu xào xạc."Rồi sẽ tốt thôi.

"Thẩm Trường An nhìn Tôn Giá dưới cây, bỗng mở miệng."Sao cơ?

"Tôn Giá quay đầu nhìn cậu."Ý của tôi là, chờ lần sau anh về, cái cây này chắc chắn sẽ khôi phục.

"Thẩm Trường An cười,"Nếu nó đã có thể sống qua một trăm năm thứ nhất, đương nhiên có thể sống qua một trăm năm thứ hai.Đúng thế.

"Tôn Giá thuận tay bỏ chiếc lá vào trong túi quần, kéo vali, một lần nữa chào tạm biệt Thẩm Trường An, sải bước đi ra ngoài cổng. Thẩm Trường An nhìn qua bóng lưng anh ta, thấy đôi vợ chồng già thân thiết kéo tay anh, sau đó một nhà ba người chậm rãi biến mất ở góc đường."Haizz.

"Trần Phán Phán thở dài,"Cả nhà họ đi nơi khác cũng tốt, cái địa phương nhỏ bé này của chúng ta có chuyện gì là truyền khắp thành phố.

Năm nay Tôn Giá đã hai mươi sáu rồi, cho dù thần trí đã tỉnh táo thì cũng phải chịu ánh mắt khác thường của người ta sống hết đời, thà rằng đổi một thành phố khác mà làm lại từ đầu.Ở dưới hóng hết đấy à?

"Đỗ Trọng Hải nhoài người trên ban công tầng hai,"Các cô các cậu vây ở dưới cây, đáng lẽ cây không chết, đều bị mấy người nhìn hù chết.Chủ nhiệm Đỗ ơi, bọn em đâu có gặm vỏ cây, sao dọa nó chết được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!