Dịch & Đề tự: Cà Rốt
---------------------------------------
sau khi thức tỉnh hoàn toàn
kiểm kê tài sải bàng hoàng xót xa
ngoài cái Chưởng Thiên Bình ra
chỉ còn Thiên ngoại ma đầu Ma Quang
nơi đây là giới Linh Hoàn
phi về Tiên giới vẫn còn khó khăn
trước hết củng cố bản thân
những chuyện sau đó vẫn cần thời gian
----------------------------------------------------------
Hàn Lập quan sát thấy hơi thở của Liễu Nhạc Nhi đang dần đều đặn, khí tức cũng đã ổn định, lúc đó hắn mới an tâm ngồi xuống.
Sau đó hắn thò tay vô trong ngực áo lục lọi rồi móc ra cái vật trang sức vẫn thường đeo trên cổ, đó là một cái bình nhỏ thon dài màu xanh nhạt.
Trên thân bình có những hoa văn màu xanh lá rất sống động, tinh tế.
Tay Hàn Lập vuốt ve cái bình một cách nhẹ nhàng, một cảm giác rất quen thuộc ập về, trong lòng hắn trào dâng cảm xúc gì đó.
Sau một hồi trầm ngâm, sắc mặt hắn hơi sa sầm lại, hắn cất cái bình rồi hắng giọng quát lên một tiếng: Ma Quang!
Sơn động yên lặng không hề có tiếng động nào khác ngoài tiếng vọng cộng hưởng của giọng nói Hàn Lập do đập vào vách đá.
Nhưng sau đó một lát, cái bóng của hắn in trên mặt đất bỗng nổi lên một hồi ba động, nó đang dài ra thêm mấy phần.
Mấy âm thanh rào rào vang lên.
Một bóng người đen thui chui lên từ phần kéo dài của cái bóng rồi từ từ đứng dậy.
Bóng người kia vận y phục màu đen, da thịt cũng đen như mực, khuôn mặt có vài nét hao hao giống Hàn Lập, mái tóc đen không buộc gọn lên mà rủ lòa xòa xuống vai, trên người phát ra một cỗ khí tức suy yếu.
"Lâu lắm rồi mới thấy Hàn đạo hữu."
Bóng người kia nhìn Hàn Lập rồi mở lời với giọng điệu còn hơi đơ đơ.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy Ma Quang? Sao bộ dạng nhà ngươi lại biến thành thế này?" Hàn Lập chau mày lại, hắn hơi gằn giọng.
"Không rõ, ta cũng mới thức tỉnh sớm hơn ngươi vài năm thôi. Lúc ta tỉnh lại liền phát hiện linh tính gần như đã mất sạch, chỉ còn lại một đám tàn hồn.
Cũng vì đã kí kết khế ước Thiên Ma nên ta cũng chỉ còn cách trốn trong cơ thể ngươi, nếu không được ngươi triệu hoán hoặc gặp tình huống có kẻ tấn công làm thương tổn ngươi thì ta cũng không có cách nào hiện thân ra ngoài.
"Giọng điệu của nam tử đen thui vẫn không đổi, hắn đáp lời giống như một cái máy vậy."Ngươi có nhớ được chuyện gì đã xảy ra trước khi bị rơi vào tình trạng ngủ say không?
"Sau một hồi trầm ngâm, Hàn Lập hỏi tiếp."Những chuyện lúc trước khi ngươi phi thăng thì ta đều nhớ rõ từng chi tiết, nhưng sau khi phi thăng thì ta chỉ nhớ ngươi cùng với gã Tiên nhân tên là Cao Thăng cùng rời khỏi Phi Tiên Đài, sau đó thì ta không nhớ gì hết.
"Nam tử đen thui trả lời một cách từ tốn."Đúng vậy, ký ức của ta và ngươi đều dừng lại ở thời điểm rời khỏi Phi Tiên Đài. Xem ra muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành coi chuyện gì đã xảy ra thì chỉ còn cách tìm gã Cao Thăng kia. Tuy nhiên tình hình hiện tại của chúng ta cũng không ổn lắm, theo những tin tức vừa thu được từ việc sưu hồn:
Ta và ngươi đang ở một hạ giới trực thuộc tiên vực Bắc Minh có tên là Linh Hoàn giới, hơn nữa đã ba trăm năm trôi qua rồi, như vậy chúng ta đã bị mất trí nhớ suốt ba trăm năm qua.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!