Chương 77: Hải thượng sinh minh nguyệt, thiên nhai cộng thử thì

"Bệ hạ lại bỏ nhà đi mất rồi_____!"

Bệ hạ_____

"Tiêu rồi tiêu rồi tiêu rồi bệ hạ bệ hạ bệ hạ…Hội thơ trung thu a! Khoa cử tam giáp còn đang chờ trong hoa viên kia kìa, bệ hạ đi đâu rồi! Thái phó! Ngươi cần phải cứu tiểu nhân a_____"

Một chân của Triệu Vân bị Lễ bộ thượng thư ôm lấy, gian nan mà qua lại trong cung điện, kéo hắn đi một đường, hô:

"Kinh Trầm Kích! Kinh Trầm Kích! Thái úy đâu? Thái úy ở chỗ nào?"

Khương Duy buộc tốt dây mão, vội vội vàng vàng chạy qua hỏi: Sư phụ, bệ hạ đâu?

Triệu Vân đáp:

"Không rõ, nghe bảo vừa quá tiết xong liền trốn mất rồi, ta đi Tây cung, ngươi tới tìm thừa tướng hỏi thử? Không chừng Nguyệt Anh biết hắn ở đâu đấy"

Khương Duy đi tìm Hoàng Nguyệt Anh, Triệu Vân kéo Lễ bộ thượng đi tới trước cửa Tây cung, lớn tiếng gọi: Kinh Trầm Kích!

Lữ Bố mặt mày hờ hững, đầu đội trĩ kê vĩ quan, thân mặc kim giáp đứng trong viện tử, xung quanh bu đầy mấy con vật nhỏ mà A Đẩu nhận nuôi lúc rảnh rỗi ra ngoài đi dạo, có lợn sữa, có chó có mèo, có se sẻ bồ câu, có một bé ngựa con bị thương ở chân, kế bên còn có một bé voi con đến từ Nam Cương do Mạnh Hoạch tặng nữa.

Không có ở chỗ ta Lữ Bố thờ ơ nói.

Triệu Vân nói:

"Sao lại bỏ nhà đi bụi rồi"

Lữ Bố sửa lỗi: Đó kêu làCải trang vi hành.

Triệu Vân nói:

"Hội thơ trung thu tính sao đây? Văn võ trạng nguyên đều đang chờ ở ngự hoa viên kìa. Lương Châu hầu cũng có mặt"

Lữ Bố nói:

"Ta đi gặp hai người bọn họ một lát"

Triệu Vân: …

Trong căn đình nhỏ ở bên hồ Thái Dịch.

Ô ô ô_____  Cam Ninh dùng lệ rửa mặt, vén bào khâm, một chân giẫm lên lan can, nức nở nói:

"Đêm trăng sáng như vậy, bảo ta làm sao không thương tâm? Ta tự sát đi cho rồi a"

Ai ai

Cam Ninh đang định nhảy xuống, nhưng bị A Đẩu giữ chặt, Cam Ninh cũng đâu phải thực sự muốn nhảy, chỉ ngạo kiều chút thôi ấy mà, hơn nữa hồ Thái Dịch cạn như vậy, cẩm phàm tặc* bơi giỏi, nhảy xuống cũng chết không nổi. [*cẩm phàm là buồm gấm, ý chỉ hải tặc]

A Đẩu nói:

"Aiz, ngươi phải hiểu rằng, nhân sinh ắt có kẻ tình si, hận này can hệ gì gió trăng. Tội tình gì? Miễn cưỡng không hạnh phúc. Yêu phải thẳng nam chính là một tràng bi kịch…"

Đều tại ngươi!

Cam Ninh phẫn nộ quay đầu qua nhìn A Đẩu, trước đó không lâu Cam Ninh tính cường thưởng dân nam, chuốc xuân dược người ta, lúc muốn kéo vào trong tẩm điện ấy ấy thì lại bị cả đống người ngăn cản, rồi đem mỹ nam tử vừa bị uống xuân dược kia ôm về.

"Nếu không phải ngươi dẫn đám người Hàn lâm viện tới phá hỏng chuyện tốt của lão tử!" Cam Ninh tức giận nói:

"Thì đã sớm giành tới tay rồi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!