Chương 46: Thần tiễn kỳ lân

"Tư Mã Trọng Đạt bị một kiếm của Thiên sư chém chết rồi?!!!"

Sau khi nhận được mật báo của Khương Duy, trạng thái tinh thần của Hoàng Nguyệt Anh giống như mười ngọn núi lửa cùng phun trào, trời long đất lở, thần lôi oanh đỉnh, vô số dung nham đá vụn bay loạn xạ.

Dù là Nguyệt Anh thì lúc này cũng cảm thấy đầu óc hoàn toàn không đủ dùng, hôm nay mới rút toàn bộ cư dân Hán Trung đi để chôn thuốc nổ khắp cả thành, chỉ đợi Khương Duy lừa Tư Mã Ý đi vào sẽ châm một mồi lửa cho nổ tan Tào quân.

Nhưng thế cục hoàn toàn thoát khỏi mưu tính của nàng, nếu chủ soái của Tào quân chết thì sẽ không thể tới công thành được nữa, liên lụy Khương Duy bị kẹt bên phe địch.

A Đẩu không ngừng trốn sau lưng Triệu Vân nói:

"Đừng…sư nương, mưu kế người bố trí, mau mau, kết thúc, kết thúc…"

Triệu Vân cũng cau chặt mày, nói:

"Chẳng lẽ lão giả chết dụ địch tới công? Bá Ước bị lộ rồi sao?"

Nguyệt Anh dở khóc dở cười, đành phải nói:

"Phái người ra roi thúc ngựa về Thành Đô, hỏi đương gia phải làm sao bây giờ. Chúng ta đi thăm dò Tào doanh"

Trăng sáng sao thưa, Trầm Kích, Nguyệt Anh và A Đẩu lén lén lút lút bò lên sườn núi, bắt đầu rình trộm Tào doanh ở phía xa.

Theo lý mà nói, A Đẩu vốn không cần tham gia, nhưng dưới thủ đoạn mặt dày mày dạn, dùng cả tay lẫn chân đeo bám của hắn thì hết thảy phương thức cự tuyệt đều triệt để mất hiệu lực, cuối cùng vẫn đi theo.

"Tư Mã Ý chết thật rồi sao?"

A Đẩu thấp giọng nói, Tào doanh vẫn như trước, không chút động tĩnh, lại có thêm đại quân chi viện từ phía Ngũ Trượng Nguyên ùn ùn kéo tới, hạ trại phía sau quân doanh.

Nguyệt Anh trầm ngâm nửa ngày, nói:

"Lạc Dương phái người tới tiếp quản quân đội, họ Tào…tướng kỳ là ai thế?"

Trầm Kích tiếp lời: Tào Chân

Nguyệt Anh liếc nhìn Trầm Kích, gật gật đầu nói: Vậy là chết rồi… Nói chưa xong, chợt kinh hãi:

"Không đúng, suýt nữa bị lão lừa rồi! Có tướng mà không có quân sư, quả nhiên là giả chết chờ chúng ta tập kích doanh!"

Tư Mã Ý nghi ngờ Khương Duy giả hàng tới dẫn Tào quân đi đánh úp thành Ba Trung, sau khi gặp phi kiếm của Trương Đạo Lăng giữa không trung bèn tương kế tựu kế, giả chết.

Mượn mạng lưới tình báo của Khương Duy đem tin mình chết truyền cho đám người Hoàng Nguyệt Anh, Triệu Vân, đồng thời triệu Tào Chân ở Lạc Dương tới, kiến tạo ra cảnh giả quân đội vô chủ, đồng thời bố trí vô số bẫy rập trước đại doanh, trong doanh cho mai phục khắp nơi, chỉ chờ Thục quân thừa lúc nửa đêm tới tập kích nữa thôi.

Nếu Tư Mã Ý đã chết thật, Lạc Dương nhất định sẽ phái Giả Hủ tới bày kế, không có khả năng chỉ phái có mỗi mình Tào Chân.

Nghĩ thông mấu chốt này xong, Nguyệt Anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng A Đẩu nghi hoặc nói:

"Đúng là gặp quỷ mà, Trương Đạo Lăng lượn tới lượn lui trên bầu trời, vậy mà một kiếm lại chém không chết lão?"

Hoàng Nguyệt Anh lo lắng nói:

"Tám phần là lấy được bùa hộ mệnh gì đó từ chỗ sư phụ ta rồi, giống như con bù nhìn của Vu Cát ấy, lần này thiếu chút nữa đã trúng kế lão, thôi, nghĩ thông được thì tốt"

Nguyệt Anh lại nói:

"Vẫn là Tử Long dày dạn kinh nghiệm, chỉ có y đoán trúng Trọng Đạt giả chết"

A Đẩu vội hỏi:

"Vậy tiếp theo phải làm sao? Kêu Bá Ước trở về trước hả? Ta lo lắm"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!