Chương 16: Tết nguyên tiêu ●­ tình vị trung niên biệt

Cổ ngôn có câu Trẻ bất nhập Xuyên*, Ích Châu giàu có vô cùng, đời sống nhân dân an nhàn, hơn nữa tính cách nữ tử Xuyên Trung lại cởi mở, dung mạo kinh diễm.

Bình sinh rất hiếm khi chịu lễ giáo Trung Nguyên câu thúc, vừa đến tết Nguyên Tiêu, mọi người liền xuất môn ra ngoài, cho dù là thiếu nữ hoài xuân hay tân giá phụ, đều nắm tay tình lang, bồi hồi dưới ánh đèn lả lướt kia.[*ý nói Thục Xuyên là vùng đất hòa nhoáng, đầy ắp thú vui, thiếu niên không nên vào, vì sẽ mãi chơi bời mà quên lối về, sao nhãng việc học tập, sụt giảm ý chí]

Lại có tiếng cười đùa vui vẻ, hòa cùng tiếng hí khúc bên đường, trong thành Thành Đô hoa đăng vạn trản, người người đua tranh khoe sắc, chợ đèn hoa trải dài cả con phố từ đông sang tây, trên chùa Lão Quân lại càng thêm mịt mờ hương khói.

Người đông như thủy triều, nam nữ say đắm trong tình yêu đều tràn về chùa Lão Quân ở tây thành, thắp chút nhang khói cho Thái Thượng Đạo Đức Thiên Tôn, khẩn cầu kiếp này thành đôi thành cặp, như chim liền cánh như cây liền cành.

A Đẩu đi giữa biển người, nhìn khắp bốn phía, chỉ vương vấn Triệu Vân, nhưng nam tử cực nhiều, chỉ liếc nhìn thì sao có thể nhận ra đó là ai?

Nhìn trái nhìn phải, thấy trên đường đều có đôi có cặp, trong lòng chợt cô đơn nói không nên lời, chen lấn đến bên đường, móc tiền mua một miếng kẹo mè, ước lượng trong tay tung hứng.

Sao? A Đẩu quay lại, liền thấy một nam hài đang phát ngốc bên cạnh.

Nam hài kia chừng mười ba mười bốn tuổi, trên vai vác một cây gậy trúc, trên gậy trúc gắn một lá cờ thẳng tắp, chính là lá phướn chào mời coi bói.

Tết Nguyên Tiêu bịp bợm đầy đường, đều nhân lúc náo nhiệt ra xem tướng tay tướng mặt, lôi kéo tình lữ khắp phố, nói vài câu tốt đẹp lừa tiền. Có lẽ đây là học đồ của tên lừa đảo nào đó lén chuồn ra ngoài mua kẹo ăn.

Nam hài thấp hơn Lưu Thiện một cái đầu, chép chép miệng, nhìn nhìn A Đẩu, rồi lại nhìn nhìn kẹo mè trong tay hắn, cười nói:

"Ca, mua cho ta một miếng với"

A Đẩu buồn bực: Cho ngươi luôn đấy Sau đó nhét kẹo vào trong tay nam hài, rồi cất bước đi theo đám người.

"Khuynh thế…nguyên nang…"[*một trong bảy đại tiên thiên linh bảo, được hóa thành từ lăng la trong tay Nữ Oa khi bà tạo ra nhân loại, hợp thiên địa âm dương trọc khí làm một thể, khi giũ tung thì u hương có thể mê hoặc chúng sinh, sau này đưa cho Đát Kỷ dùng để mê hoặc Trụ vương]

Tiếng cười của nam hài loáng thoáng từ phía sau truyền lại, A Đẩu nghe vào trong tai, chỉ cho rằng là lời bói toán điên điên khùng khùng, mờ mịt đi về phía chùa Lão Quân.

Nghe tình nhân trêu đùa không dứt, cộng thêm những lời nói dịu dàng êm ái cứ liên tục chui vào trong tai, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng cảm thấy cái mũi lên men.

Trên điện Lão Quân quỳ đầy thiện nam tín nữ, đều cầm nhang đèn trong tay, A Đẩu ngơ ngác nhìn một hồi, chỉ cảm thấy dung mạo Lão Quân thật từ ái, nhìn về phía mình bằng ánh mắt hết sức cảm thông.

A Đẩu nhỏ giọng nói:

"Núi có cây cây có cành, lòng duyệt quân mà quân không biết"

Bèn lấy nhang, cung kính bái, lẩm bẩm:

"Lão Quân thương xót thương xót ta với, lẻ loi hiu quạnh a" Rồi cắm nhang vào trong lò đồng, thấy một bên đạo quán bày cái hộp gỗ dùng để quyên góp, liền đưa tay vào ngực móc tiền, đi qua.

"Hôm nay là tết Nguyên Tiêu, để ta gặp sư phụ đi, cho người tiền a" A Đẩu lấy mấy bao lì xì thu được hồi tết, trút ra vài nén bạc, rồi nhét vào trong hộp hương hỏa.

Nghĩ nghĩ, dứt khoát móc toàn bộ tiền trong bao ra, chỉ để lại đồng tiền lớn Ách thị cho, nói:

"Ta chừa văn tiền này lại mua chút đồ, hết rồi đó"

Sau khi ném sạch tiền vào, A Đẩu chán nản đứng một hồi, khóe miệng co rút, nói:

"Lão Quân, không phải ngay cả văn tiền này của ta người cũng muốn gom luôn chứ"

Đang định nhét luôn miếng tiền đồng vào thì bả vai đột nhiên bị người ta vỗ một cái, đồng tiền rớt khỏi tay, nhanh như chớp lăn vào trong hộp, A Đẩu sợ đến độ muốn gào to, xoay người qua, nhìn thấy Triệu Vân.

Thật linh nghiệm!

A Đẩu mừng như điên hét lớn: Sư phụ!

"Làm chuyện ngốc gì vậy" Triệu Vân mỉm cười nói:

"Ta cứ nghĩ ngươi còn bị giam trong phủ, đang muốn tới thăm ngươi…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!