Bánh xe vận mệnh nghiến qua cửa một quán bar nào đó, tiễn A Sán về tây thiên.
Trong bóng tối vang lên một giọng nói xa lạ:
"Kiếp sau muốn làm gì?"
A Sán hô lớn:
"Muốn làm khuynh quốc khuynh thành…"
Lời chưa dứt, đạo bạch quang trong truyền thuyết lóe lên, A Sán đã xuyên việt.
Xuyên lần đầu: mở mắt ra thì thấy đang ở trong cẩm sa trướng, giật mình phát hiện trước ngực nằng nặng, quay đầu nhìn về phía gương đồng, chỉ thấy trong gương nữ tử thướt tha quốc sắc thiên hương, thân thể đẫy đà, thét một tiếng chói tai:
"Không phải chứ! Xuyên thành nữ luôn!"
Thầm nghĩ nữ thì nữ vậy, sống ở đâu thì yên ở đấy, sau đó gọi thị tỳ, kêu liền liền mấy tiếng cũng chả ai trả lời.
Nửa ngày sau yêm nhân kinh hoảng chạy vào, hoảng loạn hô:
"Nương nương! Cấm vệ nổi loạn! Dương quốc cữu bị giết rồi!" [lúc này ẻm đang xuyên vào Dương Quý phi]
…
"Ta thay đổi nguyện vọng! Muốn làm nam nhân gần hoàng đế nhất!"
Xuyên tiếp: lúc mở mắt thì đang ngồi dưới kim điện Cửu Long, hai chân giang rộng, trong não ông ông không ngừng, giống như bị vật nặng đánh qua, thầm giật mình, đưa tay sờ trước quần, may mắn làm sao, có đeo đồ nghề đầy đủ.
Rồi mỉm cười nhìn về phía mọi người trên kim điện, mặt mày ai nấy đều mang vẻ sợ hãi, bèn lấy làm khó hiểu vô cùng.[*ý ẻm là ko bị xuyên vào đàn bà á, có đeo theo tiểu kê kê =))]
Lại nghe một người la hét:
"Vương phụ kiếm! Vương phụ kiếm!"[*đây là do ẻm xuyên vào Kinh Kha, đi giết Tần Thủy Hoàng, tình hình lúc này là Kinh Kha đuổi theo vua Tần trên điện, Tần Thuỷ Hoàng được các quan trong triều nhắc liền rút kiếm sau lưng chém Kinh Kha bị thương ở tay, Vương phụ kiếm chính là nhắc nhở Tần vương rút kiếm ra]
…
"Đổi…Ta đổi nguyện vọng! Làm hoàng đế đẹp trai!"
Lại xuyên: lúc mở mắt thì thấy đang ở thâm cung, vẫn đeo đủ đồ nghề, người mặc lăng la tơ lụa, bên cạnh có tuyệt thế mỹ nhân làm bạn; đoán rằng không phải vương công cũng là quý tộc, bèn đắc ý hài lòng, cười nói:
"Được rồi, lão tử thích nam nhân, ngươi lui ra đi, kêu một thị vệ bảnh trai chút tới hầu hạ" Mỹ nhân kia rời đi.
Cúi đầu nhìn tờ giấy trắng hơn tuyết trên bàn, vui sướng nhấc bút nhúng mực viết mấy chữ như gà bới:
"Xuân hoa thu nguyệt bao giờ dứt, việc đã qua biết được bao nhiêu" Rồi lại giơ tay hướng về phía vầng trăng sáng lẩm bẩm ngâm tụng, khá khen cho một vị công tử phong độ!
Đợi cả nửa ngày mà thị vệ anh tuấn vẫn chưa tới, một yêm nhân tay nâng bình ngọc chậm rãi đi vào, giọng the thé nói:
"Hoàng thượng ban rượu cho Lũng quốc công"[*lần này thì xuyên vào Lý Dục, câu
"Xuân hoa thu nguyệt bao giờ dứt; việc đã qua biết được bao nhiêu" nằm trong bài thơ Ngu mỹ nhân kỳ 1; nội dung là nỗi tưởng nhớ cung điện, đất nước Nam Đường của Lý Dục, bị người khác mang đi tâu lên Tống Thái Tông, Tống Thái Tông lo ngại về ông nên ban rượu độc giết chết]
…
"Ta muốn làm thái tử hoặc vương tử thật xinh đẹp, không bị chết non nửa đường, hơn nữa lão ba hoàng đế chỉ có ta là người kế thừa duy nhất…Oa a, để ta nói hết hẳn xuyên!"
Tiếp tục xuyên: lúc mở mắt đưa tay sờ, đủ đồ nghề.
Lo lắng đề phòng, quay đầu nhìn tứ phía, thân ở thâm cung, xung quanh yên lặng như tờ, chẳng có người nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!