Editor: Puck
- Diễn đàn
Thế nào?
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông khiến cho cô phục hồi tinh thần lại.
"Anh… Khi nào trở lại?"
Có chuyện gì sao?
Ừ, có chút. Tống An Cửu không sợ trời không sợ đất lần đầu tiên quẫn bách, cuối cùng vẫn nhắm mắt mở miệng,
"Ngày mai tôi họp phụ huynh."
Hả?
Tống An Cửu hơi tức giận, đã nói rõ ràng như vậy còn chưa rõ sao?
"Anh có thể tới họp phụ huynh giúp tôi không!" d.đ.l.q. đ Giống như chịu nhục, cô cắn răng nghiến lợi gằn từng chữ.
Bà xã mình vừa mới kết hôn kêu anh đi họp phụ huynh giúp, người đàn ông ở đầu điện thoại bên kia trầm mặc thật lâu, hình như thật sự không ngờ tới.
Tổ chức họp phụ huynh cũng không phải chuyện ly kỳ gì, ly kỳ chính là anh lần đầu tiên đi dự họp phụ huynh, không phải cho con của mình, mà là cho bà xã của mình.
Một hồi lâu sau, anh đáp lại: Có thể.
Anh lại… Đồng ý?
Gọi số điện thoại chính là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, cô vốn không ôm hy vọng gì.
Mấy giờ? Anh hỏi.
Hả?
Mấy giờ đi họp?
"A, hai giờ chiều mai."
Biết rồi.
Ngay sau đó, cô nghe thấy anh ở đầu điện thoại bên kia kêu trợ lý đặt chuyến bay.
…
Còn có việc gì sao?
Không có nữa.
"Ngày mai gặp ở trường học."
Ừ.
Tống An Cửu kinh ngạc cúp điện thoại, trong lòng ít nhiều có chút cảm kích, anh không chỉ đồng ý, còn không hỏi cô vấn đề giống như tại sao không kêu cha mẹ đi họp phụ huynh, trên thực tế anh một câu cũng không hỏi nhiều.
Đột nhiên hơi thấp thỏm, cô còn chưa nói cho anh biét, không chỉ đi họp phụ huynh, cô còn gây họa…
Buổi tối, Tống An Cửu mất ngủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!