"Chờ một chút, Luffy, không cần phải vội vã quyết định như vậy, ngươi có muốn suy nghĩ thêm một chút không? Dù sao cũng là Thất Vũ Hải a."
Mọi người rối rít mở miệng, trong lòng đều có chút không nỡ. Thất Vũ Hải dù sao cũng có không ít chỗ tốt, đi tới đâu cũng không cần phải suốt ngày đối mặt với mấy đám Hải Quân dán lệnh truy nã như thuốc cao bôi da chó.
Hơn nữa, cùng rất nhiều hải tặc hành động cũng có thể được hợp pháp hóa, chuyện này đối với bọn họ mà nói có thể mang tới không ít tiện lợi.
"Hì hì hi, hay là thôi đi."
Luffy cười lộ răng ngây thơ, lắc đầu nói:
"Cái kia thối cá sấu với đại củ hành kia không phải cũng là Thất Vũ Hải sao? Ta mới không muốn biến thành giống bọn họ."
Nói rồi, hắn quay đầu nhìn mấy người, ánh mắt vô cùng kiên định:
"Hơn nữa, ta muốn trở thành Hải Tặc Vương! Nếu làm Thất Vũ Hải, e rằng sẽ chẳng còn cách nào làm Hải Tặc Vương được nữa."
Này... cũng đúng.
Sanji nhấc tay vịn cằm, vẻ mặt như không thể tin nổi:
"Không nghĩ tới đầu óc ngươi cũng có lúc lóe sáng như thế a."
"Ngươi làm sao biết chắc Luffy sẽ cự tuyệt?"
Trên Merry, Nami quay đầu nhìn Rainer, giọng điệu đầy nghi hoặc. Lúc nghe tin tức này, nàng quả thực đã bị chấn kinh không nhẹ.
"Vương hạ Thất Vũ Hải mà, còn Luffy, hắn muốn làm Vương, chứ đâu phải kẻ dưới Vương."
Rainer thản nhiên đáp, giọng điệu cực kỳ chắc chắn.
Hắn từng suy nghĩ qua, nếu Luffy tiếp nhận lời mời, có thể sẽ l·ên đ·ỉnh [Phản Thủ Bối Thứ] rồi phản đòn trở lại.
Còn về cái gọi là nghe theo chỉ thị của thế giới chính quyền?
Hừ, nói cho cùng, trong đám Thất Vũ Hải thật sự, có kẻ nào ngoan ngoãn nghe lời mấy lão già kia?
Bất quá đó là cách làm của hắn — còn Luffy, rõ ràng là loại người chỉ cần nghe thấy bị ràng buộc liền lập tức phản cảm.
Toàn cơ bắp như hắn, tuyệt đối không thể nào cúi đầu thuận theo được.
Cũng đúng.
Nami khẽ mỉm cười, đi tới sân thượng lầu hai, mở cửa túc xá, rồi quay đầu kéo tay hắn:
"Dù sao cũng là Luffy mà, theo ta vào đi."
"Chờ một chút, chuyện này... không ổn lắm đâu."
Rainer khoát tay cười cười:
"Nam nhân vào nữ sinh túc xá, có vẻ không thích hợp."
"Giả vờ nghiêm túc, ta thấy ngươi sớm đã lòng ngứa ngáy muốn c·hết rồi."
Nami liếc hắn một cái, giọng mang theo tức giận:
"Chỉ cho ngươi vào ngủ chung một lát thôi."
Há, được rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!