Chương 48: Cả Một Đám Trở Thành Chó Liếm

Trong lúc hoảng hốt

---Cuối cùng khán giả cũng tỉnh tạo lại:

"Đại sư! Đại sư…… Nơi này có một bé con đáng yêu nè, cầu xin đại sư rủ lòng thương……"

"Đại sư! Đại sư! Hãy liếc mắt xem em một cái nào, em ở chỗ này này!

Thân em cao 8 thước, eo thon vai rộng, nhan sắc tuấn tú ngon nghẻ, có thể gánh vác có thể nhảy, có thể chịu được khổ cực có thể làm vệ sĩ…… Lấy một được hai, trước có thể làm vợ chồng với ngài, sau có thể làm bảo mẫu, chỉ cầu xin ngài liếc mắt nhìn em một cái thôi, chỉ liếc mắt nhìn một cái……Đại sư…… Một cái liếc mắt của ngài chính là dòng suối thanh mát nhất trên thế gian này, chiếu sáng vào nội tâm của em, tại giờ phút này em đã bị đắm chìm vào sự đẹp đẽ và thiện lương của ngài……Đại sư…… Đừng để ý tới mấy tên đàn ông thối tha đó, miệng của bọn đàn ông đó đều đi lừa người thôi, em là con gái nha!

Em là cô gái có làn da trắng trẻo lại xinh đẹp, eo thon chân dài nha! Đại sư, em biết làm nũng lại dễ thương, có thể làm công cũng có thể làm thụ, vừa ngọt ngào lại còn mặn mòi……Đại sư…… Ngài giống như trăng sáng trên bầu trời đêm, giống như những ngôi sao lấp lánh sáng, đáng tiếc em không phải là thi nhân, không viết ra được ngàn vạn câu thơ để hình dung ra sự đẹp đẽ và thông tuệ của ngài……Đại sư…… Ngài là ánh sáng, ngài là tia chớp, ngài là cơn gió, ngài là dòng nước trong, ngài cũng là suối nguồn không thể thiếu trong sinh mệnh của em, ngài xuất hiện khiến linh hồn em trở nên phong phú, trí tuệ của em được thăng hoa, là ngọn lửa ánh sáng của hy vọng trong cuộc đời em……Đại sư…… Em nguyện trở thành người hầu thành tín nhất của ngài, chỉ cầu xin ngài rủ lòng thương……Đại sư……

"Cả màn hình hoa hòe lòe loẹt đều là những câu nói ninh nọt không đâu.***Nịnh nọt: Bản convert là"Cầu vồng thí

". Ban đầu Trình Dục vẫn còn bình tĩnh lắm, nhưng nhìn đi nhìn lại thì sắc mặt của anh ta càng lúc càng đen. Sao vậy? Khán giả còn tưởng đoạt bát cơm của mình hả? Không thể nhịn! Đột nhiên Trình Dục búng búng vạt áo rồi lớn tiếng:"Câm miệng hết cho tôi!

Bằng không ---"Tuyệt đối không thể làm Trình Dục một mình hưởng thụ lấy sự yêu thích của đại sư, lúc này khán giá cũng có người phản ứng lại, Trình Dục phát sóng trực tiếp làm trò trước mặt mấy ngàn vạn người, làm một trận náo động dữ dội như vậy, ra sức điên cuồng liếm chân đại sư thì khẳng định là có vấn đề.

Vấn đề này có thể là gì đây? Chỉ cần vừa nghĩ là biết bản thân đại sư đang ẩn máu trong đám người nha! Tên A Đại này giỏi thật! Không rên một tiếng đã muốn mọi người làm nền cho một mình anh ta! Mơ tưởng! Khán giả tức giận không chịu được thi nhau nói: Bằng không thì sao?

Trình Dục hít sau một hơi:

"Bằng không tôi sẽ mặc đồ nữ tiếp!"Hí

---Khả giả hít một hơi thật sâu:

"Súc vật nha! Đừng có khinh người quá!"

Trình Dục:

"Là mọi người ép tôi ---"Khán giả: ……Vì thế Trình Dục và khán giả cố gắng đôi co với nhau một lúc lâu khiến hiện trường phòng phát sóng trực tiếp hỗn loạn một trận mới có thể trở lại bình thường……Trình Dục hít sâu một hơi:

"Mặt dây hạt Thảo Quả này đã trải qua phân tích toàn bộ các vị trí và kiểm tra đo lường, đối với việc nó là hồn khí thì mọi người ở đây không có người dị nghị chứ?"

Mọi người thi nhau lắc đầu. Đồng thời vô số khán giả lúc trước đi theo A Đại vào trong cửa tiệm đào bảo hối hận muốn chết. Ai! Sớm biết đây là hồn khí thì có chết cũng phải đoạt lấy một cái nha! Lúc trước chủ tiệm là đại sư Thanh Dứu treo lên chín vòng cổ! Mỗi cái chỉ có 20 điểm tín dụng một cái a!

Quả thực không thể tưởng tượng được. Mọi người càng hối hận muốn xanh ruột.

"Hạt Thảo Quả này thật sự không thể nghi ngờ chính là hồn khí, đồng thời tôi suy đoán rằng đại sư tận dụng hạt Thảo Quả tầm thường không có tác dụng gì để làm hồn khí nhất định là muốn luyện tập, hoặc là đại sư đang thực nghiệm chế tác gì đó……" Khóe miệng Trình Dục cong lên tạo thành nụ cười khổ:

"Lúc ấy tôi cũng giống như mọi người, không phát hiện ra tâm tư xảo diệu của đại sư cho nên cũng không phát hiện ra được sự khác thường của vòng cổ, cho đến khi tôi hưởng thụ được chỗ tốt của nó mới bừng tỉnh lấy lại được suy nghĩ ---"

Ai!

Tôi hối hận quá!

"Có 9 vòng cổ mà tôi chỉ mua có hai cái! Lại còn đánh vỡ 1 cái nữa chứ."

Tôi hối hận quá!

Tôi hối hận nha!

……

"A Đại anh im ngay! Tốt xấu gì anh cũng mua được 2 cái hồn khí a a a……" Gần như khán giả khóc lóc nỉ non:

"Chúng tôi càng hối hận nha. Ngay cả một cái chúng tôi cũng không mua được nha……"

"Chúng ta thật sự hâm mộ những người mua được hồn khí!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!