Chương 43: (Vô Đề)

"Tối nay ăn tối ở nhà chị nhé?" Ôn Bình Hàn hỏi.

Okay! Tạ Tri Phỉ nhanh chóng ngồi dậy, theo nàng ra bếp phụ giúp, vừa bỏ rau vào rổ thì điện thoại reo, cô giơ giơ điện thoại ra hiệu với Ôn Bình Hàn.

Em nghe đi.

Tiếng nước chảy làm át đi giọng nói ở đầu dây bên kia. Rửa rau xong, Ôn Bình Hàn ra phòng khách, uống một ngụm nước, nghe thấy Tạ Tri Phỉ vẫn đang bàn chuyện công việc.

Tạ Tri Phỉ quay lại, mỉm cười với nàng rồi mới tiếp tục gọi điện.

Ôn Bình Hàn đặt một hộp sữa anh đẹp trai lên bàn ăn rồi quay lại bếp tiếp tục nấu bữa tối.

Mãi đến khi đồ ăn đã được dọn xong Tạ Tri Phi mới kết thúc cuộc gọi. Cô nhanh chóng ngồi vào bàn, nhận lấy bát cơm đưa tới, ăn vài miếng rồi đột nhiên thốt lên, chỉ vào đĩa thức ăn trước mặt:

"Món này... món sườn nướng tỏi này ngon quá!"

Ngon đến vậy sao?

Ôn Bình Hàn không thể nhịn cười trước vẻ mặt trợn tròn mắt của cô.

"Ngon thật sự! Ôi trời, em thích hương vị này quá." Nói xong, Tạ Tri Phỉ lại gắp thêm hai miếng nữa, một mình cô chén sạch đĩa sườn.

Sau khi ăn thỏa thích, Tạ Tri Phỉ xoa xoa bụng, bước vài bước khó nhọc rồi ấn vào bụng:

"Xong rồi, hình như ăn không tiêu."

"Hay là xuống lầu đi dạo chút nhé?"

Ôn Bình Hàn gợi ý.

Cũng được. Tạ Tri Phỉ đồng ý ngay.

Hai người ra khỏi nhà, lúc Ôn Bình Hàn định khóa cửa, Tạ Tri Phỉ lại nói:

"Khoan đã, để em thử bảo bối của em."

Vừa nói cô vừa rút chìa khóa ra khỏi túi, háo hức muốn thử, cắm chìa vào ổ, xoay nửa vòng, cảnh cửa lập tức mở ra.

Cô cảm thấy hài lòng vô cùng, khóa cửa lại rồi vừa cười toe toét vừa cất chìa khóa vào túi, sau đó nắm tay Ôn Bình Hàn, vui vẻ nói:

"Đi thôi, đi thôi, đến giờ đi dạo rồi."

Màn đêm đã buông xuống, cái lạnh của mùa đông đang tràn về. Tạ Tri Phỉ quên mặc áo khoác, một trận gió lạnh thổi qua, cô rùng mình, theo bản năng dựa sát hơn vào Ôn Bình Hàn, dậm chân để giữ ấm.

"Quay lại lấy áo khoác nhé."

Ôn Bình Hàn nói.

"Không cần, em lười quay lại, hoạt động một lúc thì sẽ ấm lên thôi." Tạ Tri Phỉ vừa nói vừa nắm chặt tay nàng hơn.

Ôn Bình Hàn đáp lại bằng việc cởi áo khoác của mình, khoác cho Tạ Tri Phỉ.

"Không cần đâu, chị sẽ..."

Chị không sợ lạnh. Ôn Bình Hàn ngắt lời:

"Chị quen mặc ít quần áo vào mùa đông rồi."

Tạ Tri Phỉ im lặng một lúc rồi hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!