Tạ Tri Phỉ nhai quả dâu tây rồi đột ngột xoay người, vùi mặt vào gối, im bặt.
Ôn Bình Hàn nhìn một lúc, thấy lỗ tai cô dần đỏ lên, cảm thấy thấy buồn cười, còn cố ý hỏi:
"Muốn chị đút tiếp không?"
Muốn! Tạ Tri Phỉ thầm nghĩ, xấu hổ thì cũng xấu hổ rồi, còn sợ gì chứ? Nên trước tiên cứ tận hưởng đã rồi tính tiếp, vì thế cô xoay người lại, há miệng chờ đút.
... Ôn Bình Hàn cảm thấy mình đã coi thường độ mặt dày của cô rồi, sau khi đút cho đối phương thêm trái nũa thì đưa cả tô đựng dâu cho cô: Em tự ăn đi.
Chị không ăn hả?
Tạ Tri Phỉ vừa cầm bát dâu vừa hỏi.
Ăn chứ. Ôn Bình Hàn ngồi xuống bên cạnh cô, bật TV tìm kênh tạp kỹ, vừa xem vừa ăn dâu.
Tạ Tri Phỉ cũng bị chương trình tạp kỹ thu hút, cùng nàng xem đế say xưa, đến cảnh buồn cười, hai người cười đến cong lưng.
Ôn Bình Hàn chăm chú nhìn TV, đưa tay định lấy dâu nhưng lại vô tình nắm trúng ngón tay Tạ Tri Phỉ. Nàng quay đầu lại, thấy đối phương cũng đang nhìn mình.
Trông chốc lát hai người đều im lặng nhìn nhau, một lúc sau Tạ Tri Phỉ cười nói:
"Sao vậy? Chị định ăn tay em để trả đũa sao?"
"Tay em thì có gì ngon chứ?"
Ôn Bình Hàn buông tay cô ra, cố ý lấy một quả dâu rồi giơ đến trước mặt cô:
"Cái này mới ngon hơn nhiều mà?"
Vừa dứt lời, Tạ Tri Phỉ lập tức há miệng cắn quả dâu trong tay nàng, vẻ mặt thỏa mãn nói:
"Đúng thật nha, quả chị chọn ngọt lắm."
Khóe môi Ôn Bình Hàn giật giật, khẽ mỉm cười, nàng đưa tay định lấy thêm một quả nữa, nhưng chỉ còn một quả nên đành thôi.
Tạ Tri Phỉ lập tức lấy quả dâu cuối cùng đưa đến bên miệng nàng:
"Này, đừng nói em của chị không biết báo đáp nhé."
Em ăn đi.
Ôn Bình Hàn nói.
"Ái chà, chị còn khách sáo gì nữa."
Tạ Tri Phỉ nâng cằm của nàng, đút quả dâu vào miệng nàng, khi quả dâu chạm vào răng, một phần thịt đỏ bị nghiền nát khiến nước dính vào môi nàng và đầu ngón tay của Tạ Tri Phỉ.
Ôn Bình Hàn liếm môi, vừa tức giận lại vừa thấy buồn cười:
"Em có thấy mình đang trẻ con quá không?"
"Có gì mà trẻ con chứ?" Tạ Tri Phỉ cười cười, lấy khăn giấy lau tay, rồi lấy tiếp tờ khăn giấy khác lau miệng cho Ôn Bình Hàn:
"Nếu chị ngoan hơn thì đã không đến mức này."
"Ai mà ngờ em mạnh tay đến vậy."
Sau khi show tạp kỹ kết thúc, bầu không khí trở nên có chút nhàm chán. Tạ Tri Phỉ tựa lên vai nàng, lướt điện thoại cho đỡ chán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!