Chương 21: (Vô Đề)

Ôn Bình Hàn mang món quà kỳ quái được Tạ Tri Phỉ tặng quay về phòng làm việc thì ném vào ngăn kéo. Một lúc sau, nàng lại cất nó vào túi xách bản thân hay mang đi làm. Suy cho cùng đây cũng là tấm lòng của đối phương mà... đúng không?

Buổi tối nàng phải ở lại tăng ca thêm một lúc.

Lúc rời công ty, nàng nhìn lên phía các văn phòng trên tầng cao nhất. Đáng tiếc rằng tòa nhà quá cao nên nàng không thể biết người kia đang ở tầng nào, chỉ còn cách trực tiếp nhắn tin hỏi.

[ Em về nhà chưa? ]

Nhận được phản hồi rất nhanh: [ Em về rồi. Hôm nay dì đến làm việc rồi, em thì đang ăn cháo. ]

Ôn Bình Hàn: [ Nhớ uống thuốc nhé. ]

Tạ Tri Phỉ: [ Tuân lệnh! ]

Ôn Bình Hàn bật cười, không quấy rầy cô ăn tối nữa.

Hôm sau, Ôn Bình Hàn đến phòng trà để lấy ít nước. Thế nhưng không khí phòng trà tầng này không được sôi động lắm, tổ chức thần bí của Lâm Chí Mẫn ở tầng dưới nên nàng không thu thập được tin tức gì.

Nàng trở lại văn phòng, vừa lúc Lâm Chí Mẫn nhắn tin rủ nàng cùng ăn trưa, nàng liền hỏi: [ Tạ tổng hôm nay có đến công ty không em? ]

Lâm Chí Mẫn: [ Sao em biết được, em có phải thư ký của cô ấy đâu? ]

Ôn Bình Hàn: [ Chị thấy em là chuyên gia nằm vùng ở phòng trà mà? Sao nay không nghe ngóng được tin gì vậy? ]

Lâm Chí mẫn: [ Aizz, hôm nay em bận quá, không có thời gian đi sờ cá luôn, ahuhu! ]

Lúc dùng bữa trưa, Lâm Chí Mẫn bưng chén đĩa hấp tấp chạy đến ngồi cạnh nàng:

"Em nghe người ta nói sáng nay Tạ tổng không đến công ty."

Ôn Bình Hàn sửng sốt:

"Sao lại thế? Còn chưa khỏi cảm sao?"

"Này thì em không biết, nhưng chắc là vậy đó?" Lâm Chí Mẫn đoán mò.

Ôn Bình Hàn không khỏi cảm thấy lo lắng, hôm qua tên kia còn chưa khỏi hắn đã đến công ty xử lý công sự, hôm nay thì không đến công ty luôn, có lẽ nào bệnh trở nặng?

Nàng ăn vội bữa cơm rồi quay về văn phòng, gọi cho Tạ Tri Phỉ nhưng không thấy bắt máy.

Nàng nhìn đồng hồ, tính được thời gian lái xe đến biệt thự rồi quay về chỉ mất nửa giờ, vì vậy nàng lấy chìa khóa, vội vàng đến bãi đỗ xe.

Cửa thang máy mở ra, nàng bước nhanh ra ngoài, nhưng có người chặn ở lối ra, một đôi giày cao gót xuất hiện trước mắt.

"Chị đi đâu mà vội quá vậy?"

Ôn Bình Hàn ngẩng đầu, cẩn thận quan sát cô, khi thấy khí sắc của cô tốt hơn nhiều thì mới hỏi:

"Sao sáng nay em không đến công ty?"

"Em đi chi nhánh chính."

Tạ Tri Phỉ nói xong bỗng cúi đầu, mỉm cười toe toét:

"Sao chị biết sáng nay em không đến? Chị hỏi ai sao?"

"... Ai cũng biết mà, em là giám đốc tiếp thị mới nhậm chức, hẳn phải có tin đồn này nọ chứ." Ôn Bình Hàn vừa nói vừa chớp mắt liên tục.

Ô, là vậy sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!