Không khí buổi sáng hôm nay ở công ty có hơi im lặng, đây là loại im lặng do khẩn trương trong lòng.
Hôm nay, Tạ đổng sẽ đến công ty thị sát.
Cho dù mỗi năm chỉ thấy mặt Tạ đổng một hai lần, nhưng mọi người đều đang nỗ lực gấp đôi ngày thường, chỉ sợ lúc thị sát đến chỗ họ lại bị phát hiện ra vấn đề, nghĩ đến thôi đã thấy sợ, khả năng cao còn bị đuổi việc.
"Rốt cuộc có đến hay không?"
Lâm Chí Mẫn hỏi lần thứ mười ba, thỉnh thoảng lại thò đầu khỏi chỗ làm xem xét tình hình bên ngoài, trong lòng muốn *sờ cá nhưng sợ bị phát hiện, tâm trạng lo âu hiện lên mặt.
*Sờ cá: Tỏ ra đang làm việc nhưng thực chất đang làm việc riêng.
Nàng quay đầu nhìn Ôn Bình Hàn, thấy đối phương đang thu thập đồ đạc, không khỏi cảm khái: Chị dọn đồ sớm thế?
"Ừm, bên trên yêu cầu chị chuyển văn phòng trong sáng nay."
Hôm qua, vì chuyện của Ngô Phương Đạt nên thông báo thăng chức bị trì hoãn một chút. Mãi đến tối qua, khi nàng về nhà mới nhận được thông báo từ ban nhân sự, yêu cầu nàng chuyển đến văn phòng mới trong buổi sáng.
Bảng tin sáng nay cũng thông báo việc nàng thăng chức thành quản lý Marketing (Marketing Manager), nhưng mọi người càng quan tâm tin tức Tạ tổng đến thị sát hơn nên đã bỏ qua tin này, chỉ có một vài đồng nghiệp thân thiết đến chúc mừng.
"Chỗ cà phê này là em mua sao?"
Ôn Bình Hàn cầm lấy năm sáu ly cà phê trên bàn, trên mỗi ly đều dán giấy note viết vài lời chúc mừng cô, nét chữ mỗi tách mỗi khác.
Không phải em.
"Còn gấu bông này thì sao?" Ôn Bình Hàn giơ tiếp một con gấu trúc lên.
"Cũng không phải em luôn." Lâm Chí Mẫn cười cười:
"Hay là người thần bí tặng cho chị?"
"Hôm nay là ngày lễ gì sao? Sao lại tặng quà cho chị?" Ôn Bình Hàn cảm thấy khó hiểu.
"Bởi vì chị thật dũng cảm." Lâm Chỉ Mẫn nhỏ giọng cười nói.
Ôn Bình Hàn khẽ nâng mày, nhìn nàng một cái rồi mỉm cười, không tiếp tục thăm dò ai là người lén tặng quà cho nàng nữa, sau khi thu dọn gấu bông gọn gàng thì nàng phân phát vài ly cà phê cho đồng nghiệp xung quanh:
"Nếu một mình uống hết chỗ này, tôi sẽ mất ngủ cả tuần mất, giúp tôi chia cho mọi người nhé."
Lâm Chí Mẫn nhận phần cà phê của mình, nhìn lại thấy nàng còn hai ly cà phê, lại đang cầm điện thoại nhắn tin, ngạc nhiên hỏi:
"Chị uống hết hai tách cà phê này hả?"
Ừ.
Trong lúc đó Ôn Bình Hàn gửi đi tin nhắn: [ Em muốn uống cà phê không? ]
Đột nhiên, Lâm Chí Mẫn hướng nhóm đồng nghiệp hô lớn:
"Tạ tổng đến đấy, mau vào chỗ!"
Sao em biết? Ôn Bình Hàn hỏi.
"Group chat nhắn em như vậy." Lâm Chí Mẫn có một group chat phòng trà ngồi lê đôi mách, bao gồm nhân tài trẻ trong lĩnh vực nhiều chuyện thuộc nhiều phòng ban khác nhau, nên việc lan truyền tin tức là nhanh nhất.Văn phòng ở tầng cao nhất.
Tạ Hoành Húc vừa từ nước ngoài bay về vào tối qua, lúc này đang ngồi ngay ngắn trên ghế, yêu cầu tất cả thư ký ra ngoài, hiện tại chỉ còn hắn và con gái một.
"Chuyện của Ngô Phương Đạt, con nói lại chi tiết cho bố nghe đi..." Tạ Hoành Húc nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!