Chương 19: Lục Lệ Hành!!! Anh lưu manh!!!

Edit: phuongchuchoe

Kỷ Khanh Khanh không lưu tình đem Lục Lệ Hành nhốt ngoài cửa.

Ngủ một đêm?

Cái gì chứ!

Cô nam quả nữ, kết hôn chưa được hai ngày liền muốn ngủ chung, chẳng phải về sau sẽ lên giường?

Kỷ Khanh Khanh tức gần chết.

Nhưng trong phòng đi tới đi lui một hồi, Kỷ Khanh Khanh tỉnh táo lại.

Hai ngày nay cung hồi quang phản chiếu của Lục Lệ Hành phản xạ quá dài, cho nên cô nhiều lần quên mất Lục Lệ Hành là người bệnh sắp chết.

Cô mở hé cửa, cách khe cửa bồi hồi thấy Lục Lệ Hành một thân quần áo ở nhà rộng rãi đứng ngoài cửa.

Hành lang tầm nhìn rất tối, chỉ có ánh đèn màu cam trong phòng Kỷ Khanh Khanh từ trần nhà chiếu lên vai Lục Lệ Hành.

Cô không nhìn rõ biểu tình của Lục Lệ Hành dưới ánh sáng yếu ớt, chỉ thấy anh tựa lưng vào khoảng tối tăm sâu không thấy đáy, lẻ loi đơn độc.

Cô mở cửa ra, ánh sáng sáng ngời trong phòng xua tan bóng tối vô tận sau lưng Lục Lệ Hành.

"Anh vừa mới nói cái gì?"

"Chúng ta ngủ một đêm."

Kỷ Khanh Khanh hỏi: Ngủ thế nào?

"Cô ngủ bên trái, tôi ngủ bên phải."

Kỷ Khanh Khanh chớp mắt, Chỉ đi ngủ?

Lục Lệ Hành hỏi lại,

"Trừ đi ngủ, cô nghĩ còn cái gì xảy ra nữa?"

... Mọi người nghe đi, coi có tức không!

"Lúc tôi uống nước không cẩn thận làm ướt ga giường, đã quá muộn không muốn làm phiền dì Bùi, nếu cô cảm thấy không tiện..."

Kỷ Khanh Khanh mở cửa ra, Vào đi.

Cô cũng không thể để bệnh nhân này thật sự ngủ trong thư phòng hay trên ghế sô pha đâu?

Kỷ Khanh Khanh ở chính là dì Bùi thu dọn phòng khách có toilet bên trong, hướng đông có cửa sổ sát đất, gian phòng có tủ áo khoác cùng bàn trang điểm, mặc dù không thể so sánh với phòng ngủ chính của Lục Lệ Hành, nhưng cũng rất thoải mái dễ chịu.

Lục gia đã thật lâu không có phụ nữ, gian phòng của Kỷ Khanh Khanh cùng phòng của đàn ông cũng không có gì khác biệt, khác biệt lớn nhất chính là, chăn mền của Kỷ Khanh Khanh rất thơm.

Không phải mùi nước hoa đắt đỏ, mà là một loại đặc thù, chỉ thuộc về phái nữ.

Hương thơm trực tiếp lan toả khắp phòng.

Trong nháy mắt bước vào phòng của Kỷ Khanh Khanh, Lục Lệ Hành liền ngửi thấy.

Kỷ Khanh Khanh bên trong mặc bộ áo ngủ tơ lụa màu hồng cánh sen, bên ngoài là áo khoác mỏng dài tới đùi, đặc điểm của áo ngủ này chính là mỏng manh nhẹ nhàng, cảm giác tiếp xúc với thân thể không tệ, bình thường Kỷ Khanh Khanh mặc rất dễ chịu, nhưng bây giờ cùng người khác chung giường chung gối...

Không thể mặc áo ngủ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!