Edit: Hạ Hạ
Beta: Nguyệt Hạ
____________________________________________________
Cảnh đêm Long Thành phồn hoa lộng lẫy, xí nghiệp Diệp thị đã lâu đời đứng sừng sững giữa thành phố thương mại nhộn nhịp nhất này.
Hiện tại là 1 giờ sáng, công nhân đều đã tan tầm, chỉ có ánh đèn ở tầng cao nhất vẫn còn sáng.
Diệp Lâm Xuyên ngồi ở trước bàn làm việc, màn đêm mênh ʍôиɠ phía sau như bao phủ toàn bộ thân ảnh cô tịch của ông.
Ông rũ mắt, đường quai hàm cương nghị, lạnh lùng, đầu ngón tay thon dài thong thả lật xem tư liệu để ở trêи bàn mà thư ký đưa qua, ông xem rất cẩn thận, nửa ngày cũng chưa nói một lời.
"Như trêи tư liệu, ông ta lợi dụng người nhân bản để tiến hành thí nghiệm sinh hóa, và đang chuẩn bị đem thành quả nghiên cứu bán đấu giá với giá cao, theo tôi biết, hiện đã có năm quốc gia cũng chuẩn bị cho lần bán đấu giá này."
Diệp Lâm Xuyên khẽ cau mày:
"Thí nghiệm sinh hóa?"
Thư ký hạ giọng:
"Là một loại vũ khí chiến tranh, giống như lúc trước quân Nguyên tấn công sang Châu Âu."
Trong lịch sử, đại quân ʍôиɠ Cổ đã ném xác chết nhiễm bệnh đại dịch Cái Chết Đen vào bên trong thành phố Caffa, trêи bán đảo Krym.
Từ đó dịch chuột tràn lan, thành thị sụp đổ, chính thức mở ra một đại dịch chết chóc ở Châu Âu, đại dịch Cái Chết Đen
Đại dịch Cái Chết Đen đã tàn phá đại lục Châu Âu hơn bốn năm, đã cướp đi hàng chục triệu sinh mệnh.
Nếu thí nghiệm của tiến sĩ Triệu có kết quả, và tiến hành bán đấu giá ra ngoài, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Dẫu bình tĩnh, những giờ phút này Diệp Lâm Xuyên cũng lạnh cả sống lưng.
"Nhưng kỳ lạ là, tiến sĩ Triệu đột nhiên cho ngưng hẳn thí nghiệm đã nghiên cứu được hai năm. Ít lâu sau đó, có người nặc danh báo rằng, tiến sĩ Triệu tính cùng với một người có liên quan đến thí nghiệm này đều đã bị bắt, ngay cả một vài viên chức quốc gia dự định tham gia buổi bán đấu giá này hiện tại cũng đang bị điều tra.Thư ký hạ giọng,Nghe nói, người nhân bản của tiến sĩ Triệu vừa mới chạy trốn, Cục Quản Lý Gen di truyền cũng bắt đầu tiến hành tìm kiếm người nhân bản chạy trốn kia trêи một phạm vi rộng.
"Người nhân bản chạy trốn...... Lông mày Diệp Lâm Xuyên hung hăng co giật."Nhưng mà Diệp tổng sao đột nhiên lại có hứng thú với tiến sĩ Triệu vậy?
"Hắn mơ hồ cảm thấy kỳ quái. Hoạt động kinh doanh chính của Diệp gia chủ yếu là về tài chính, dù thế nào cũng không thể tìm ra mối liên hệ với ngành nghiên cứu khoa học."Không có việc gì.
"Diệp Lâm Xuyên vẫy vẫy tay, thoáng nhìn dấu cắn trêи mu bàn tay, trong lòng không khỏi nhảy dựng lên,"Đưa tôi đi bệnh viện.Dạ?Thư ký kinh hãi,Diệp tổng, ngài không thoải mái sao?
"Diệp Lâm Xuyên mấp máy môi ngập ngừng, thoáng nhìn thấy ánh mắt lo lắng của thư ký, không khỏi thở dài,"Thôi, tự tôi đi cũng được.
"Ông cầm lấy chìa khóa xe ở trêи bàn,"Giúp tôi liên hệ với bác sĩ, kêu hắn sáng mai tới nhà tôi.A...... Vâng." Thư ký ngơ ngác gật gật đầu, đi theo ra khỏi văn phòng.
**
5 giờ ngày hôm sau, bầu trời thong thả sáng dần lên.
Mây đen giăng đầy ngoài cửa sổ, tí tách mưa nhỏ, thời tiết âm u, xám xịt.
Diệp Nha từ trêи giường bò xuống, cô lấy cặp sách nhỏ, bỏ nước ấm vào bên trong, thức ăn, còn có giấy vệ sinh, khăn tay nhỏ, những gì cần thiết đều nhét hết vào trong cặp.
Lúc sau, xoay người kéo tủ quần áo ra, tìm một cái áo dày hơn mặc vào, bên cạnh có treo áo mưa nhỏ màu vàng nhạt cùng với đôi ủng đi mưa nhỏ, Diệp Nha mặc hết lên.
Cô đội chiếc mũ nhỏ màu vàng, cầm theo chiếc ô bé hình con vịt màu vàng, đeo cặp sách lên, chuẩn bị rời đi.
Đi được hai bước, Diệp Nha lại vòng trở về, xé một trang giấy từ trêи quyển vở xuống, cầm bút viết chữ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!