Edit: Hạ Hạ
Beta: Đặng Trang
_______________________
"Đúng là có người đã tới?"
Diệp Lâm Xuyên nhướng mày yên lặng chờ hắn trả lời.
Diệp Thanh Hà buông hai tay xuống bên sườn không khỏi nắm chặt ống tay áo, đầu cúi thấp nhìn mũi chân, Bác sĩ có tới.
"Trừ bác sĩ ra còn có giáo viên."
Âm thanh Diệp Lâm Xuyên hơi u trầm.
Diệp Thanh Hà khẩn trương hô hấp đều chậm mất nửa nhịp, nghĩ đến khuôn mặt nhỏ của Diệp Nha đơn thuần vô hại, hắn cắn răng, lần đầu tiên trong cuộc đời nói dối ba,
"Hết rồi, không còn ai tới cả."
Diệp Lâm Xuyên ngồi trêи ghế không nói nữa, mắt phượng thâm thúy hẹp dài thâm trầm, ông di chuyển đến ghế dựa, chậm rãi mở miệng:
"Ta đổi câu hỏi khác, có đứa trẻ nào xuất hiện trong nhà của chúng ta không?"
Trẻ con......
Diệp Nha......
Thần sắc Diệp Thanh Hà run lên, trái tim đập kịch liệt thùng thùng như muốn nhảy ra ngoài.
"Bài tập của Tử ɖu͙ƈ không phải là nó làm."
Diệp Thanh Hà ngẩn người, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Lâm Xuyên.
Diệp Lâm Xuyên mặt mày nhàn nhạt, nhìn không ra biểu tình gì,
"Chữ viết của ngươi và Tử ɖu͙ƈ ta còn không nhận ra hay sao?"
Hắn cười một cái
"Nhân chi sơ, tính bổn ác? Tuổi còn nhỏ mà đã hiểu được học thuyết tính ác của Tuân Tử, nói đi, ngươi rốt cuộc đã mang ai vào trong nhà?"
Vẻ mặt của ông vẫn như cũ biết rõ hết mọi chuyện, ánh mắt sắc bén làm Diệp Thanh Hà không có chỗ nào để ẩn nấp.
Diệp Lâm Xuyên hiểu nhất là hai đứa nhỏ nhà mình.
Diệp Tử ɖu͙ƈ từ khi mẹ mất liền mắc phải chứng cuồng bạo ở trẻ em. Đến khi lớn lên, bệnh tình cũng ngày càng tăng thêm, hắn không thích tiếp xúc với người khác, Không có cách nào khống chế được cảm xúc, hơi không vừa ý một chút liền la lớn khóc to, đừng nói là bạn bè, từ khi có bệnh ngay cả người nhà cũng gần như không muốn nghĩ đến.
Về sau không còn biện pháp gì nữa, Diệp Lâm Xuyên chỉ có thể để Diệp Tử ɖu͙ƈ ở trong nhà, mỗi tuần mời gia sư đến nhà dạy một lần, đôi khi có rảnh rỗi cũng sẽ hắn phụ đạo, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không mang bạn cùng tuổi tới nhà chơi.
Nhìn tới nhìn lui, đứa con trai lớn này là khả nghi nhất.
"Ba, ba đang nói cái gì vậy?" Diệp Thanh Hà nghe đến phát ngốc, đang êm đẹp thế nào mà đã xả đến Tuân Tử rồi?
"Ta hỏi ngươi, bài tập của Tử ɖu͙ƈ rốt cuộc là ai làm?"
Bài tập?
Diệp Thanh Hà càng thêm hồ đồ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!