Thịnh Minh Tễ thực sự không có lý do gì để từ chối.
Bởi vì hai người bọn họ khá tương đồng.
Đều là nhân vật phản diện hung ác, nham hiểm, thích làm cho kẻ khác ngột ngạt, khó sống. Nhất là những kẻ ra vẻ đạo mạo trong căn phòng này, bọn họ càng khó chịu thì chúng tôi càng sảng khoái.
Lúc này, mặt bọn họ trông như bị táo bón vậy, làm tôi vui chết đi được.
Tôi nhẹ nhàng gãi vào lòng bàn tay Thịnh Minh Tễ, nguyên văn ý nghĩ của tôi là hợp tác vui vẻ.
Nhưng hành động đột xuất của tôi làm cho Thịnh Minh Tễ sững người trong giây lát.
Hệ thống lại thông báo:
"Ting, độ hảo cảm của Thịnh Minh Tễ đối với ký chủ đã tăng lên, độ hảo cảm hiện tại của cậu ấy là -40."
Chỉ gãi một chút là độ hảo cảm đã tăng lên sao?
Thịnh Minh Tễ này là mèo sao??
Tôi lại gãi mạnh.
"Ting, độ hảo cảm của Thịnh Minh Tễ đối với ký chủ đã tăng lên, độ hảo cảm hiện tại của cậu ấy là -30."
Gãi lại lần nữa.
Thịnh meo meo đã đủ thoải mái, đưa tay tránh sang.
Sự hợp tác cam kết bằng việc liên hôn này cuối cùng đã kết thúc mà chẳng đâu ra đâu cả.
Trước khi rời khỏi biệt thự nhà họ Thịnh, Thịnh Minh Tễ đột nhiên nhét thứ gì đó vào tay tôi.
Tôi cười híp mắt hỏi: Tín vật đính ước à?
"Khương Thanh Nguyệt, khán giả đã đi hết rồi, không cần biểu diễn nữa."
Cậu khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng vốn có, quay người rời đi.
Tôi mở cái túi mà Thịnh Minh Tễ vừa đưa ra, thứ bên trong là một chai nước rửa tay.
Tại sao cậu ta lại đưa cho tôi cái này?
Ký ức của nguyên chủ đột nhiên hiện lên trong đầu tôi.
Nguyên chủ ghét Thịnh Minh Tễ, vì vậy mỗi lần vô tình chạm vào cậu, nguyên chủ đều phải điên cuồng rửa tay khử trùng.
Vậy ra đó chính là ý nghĩa của nó, cậu ta đang chế nhạo tôi.
Sự háo thắng của tôi đột nhiên bị k1ch thích.
Cậu ta giễu cợt tôi thì tôi phải làm cho cậu ta ghê tởm mắc ói mới thôi.
"Chờ đã, Thịnh Minh Tễ."
Cậu thiếu niên dừng lại.
Tôi lao tới ôm cậu thật chặt.
10.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!