Khi Dư Vãn và Lệ Thâm còn ở bên nhau, Lệ Thâm từng nói thể lực của cô quá kém.
Nam sinh ở tuổi đó đặc biệt dồi dào sinh lực, lần nào Dư Vãn cũng bị giày vò không chịu nổi.
Cô nghĩ vậy, gương mặt vô thức nóng lên, cũng may lúc này cô đang đội mũ và quàng khăn, không dễ bị nhìn thấy.
"Khụ, chuyện đó, chúng ta không nên đứng đây mãi, đợi lát nữa anh bị người khác nhận ra, tôi cũng chạy hết nổi rồi."
Lệ Thâm cười một tiếng, sánh vai cùng cô đi đến tiểu khu:
"Em nên tăng cường tập thể dục, mấy hôm trước thấy em chạy bộ mà, có phải không kiên trì hay không?"
Dư Vãn than thở:
"Lần đó là vì ngày nào cũng chơi game, bây giờ phải đi lại khắp nơi, một khi được tan ca là không muốn động đậy."
"Tập thể dục quý ở kiên trì và bền bỉ, nếu em muốn chạy bộ thì có thể chạy cùng tôi, tôi sẽ gọi em mỗi tối khi tôi chạy."
. Mặc dù chạy bộ cùng Lệ Thâm nghe rất hấp dẫn, nhưng nghĩ lại vẫnthôi đi:
"Tôi có thể sẽ chết nếu chạy 10 km."
Câu nói của Dư Vãn làm Lệ Thâm cười ra tiếng, nghe tiếng cười trầm thấp phát ra từ miệng anh, Dư Vãn lại âm thầm đỏ tai.
Giọng của Lệ Thâm thực sự rất hay, tùy ý cười một cái cũng giống một bài hát hay.
Sau khi trở về tiểu khu, hai người ai về nhà nấy, Dư Vãn leo lên chiếc giường ấm áp, lấy máy tính ra để bắt đầu...! Xem bản kế hoạch mà công ty trang trí hoa gửi cho cô.
Lệ Thâm trở về liền nằm xuống ngủ bù, cứ tưởng sẽ ngủ một giấc thẳng đến khi tự tỉnh, ai dè mới nằm nửa tiếng đã bị tiếng chuông điện thoại đặt ở đầu giường đánh thức.
Lệ Thâm bất mãn nhíu mày, duỗi tay lấy điện thoại và nhìn nó.
Là cuộc gọi đến từ người đại diện Trì Lộ.
"Chị Lộ Lộ, có chuyện gì vậy?"
Giọng anh mang theo tia biếng nhác vừa tỉnh ngủ, nghe có vẻ gợi cảm hơn bình thường, Trì Lộ ở đầu dây bên kia ngừng một lúc mới mở miệng hỏi: Cậu đang ngủ?
Ừ.
"Xin lỗi đã đánh thức cậu, tôi gọi điện là vì muốn hỏi cậu, sáng hôm nay cậu có đến công viên Lệ Trạch không?"
Lệ Thâm đột nhiên cau mày, trong lòng mơ hồ có đáp án:
"Sao vậy, có người chụp được tôi?"
"Chỉ chụp được sau lưng, không có đặc điểm rõ ràng, người chụp cũng không chắc chắn đó là cậu, nhưng mà..." Giọng điệu của Trì Lộ nghiêm túc hơn vừa rồi:
"Trong bức ảnh còn có một cô gái."
Lệ Thâm mím môi không nói, Trì Lộ ở đầu dây bên kia hỏi:
"Cậu có biết nếu người trong ảnh được chứng minh là cậu sẽ có ảnh hưởng như thế nào tới cậu sao? Tôi đã thừa dịp bức ảnh này chưa được chia sẻ rộng rãi và ép nó xuống, những thứ cậu mặc bị chụp lại lúc đó, sau này đừng mặc nữa."
Ừ. Chiếc áo khoác lông hôm nay anh mặc là của mẹ anh mua cho anh lúc mới về quê, bây giờ chỉ có thể xin lỗi mẹ anh.
"Còn nữa, cô gái bị chụp với cậu là ai? Cậu đừng nói với tôi đó là họ hàng của cậu."
Bàn tay cầm điện thoại của Lệ Thâm hơi siết chặt, anh im lặng một hồi, mở miệng nói: Bạn gái cũ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!