Chương 19: Tới Nhà Tôi Đi

Dư Vãn khóc thật lâu mới ngừng, đến khi cô rút một điếu thuốc và đi ra ban công thì mới phát hiện trời đã tối đen.

Trong sân nhà Lệ Thâm vẫn yên tĩnh, tia lửa từ hộp quẹt trong tay Dư Vãn sáng rực trong bóng tối rồi nhanh chóng tắt đi.

Dư Vãn hút một hơi, khói thuốc bốc lên, nhả những tích tụ u ám trong lòng ra ngoài.

Cô thích loại thuốc là này vì nó nhẹ, còn có hương dâu, nhưng hiện tại hút vào chỉ thấy đắng chát.

Cô dựa người vào ban công nhìn bóng đêm thâm trầm, vẫn hút hết một nửa điếu thuốc như cũ rồi dập tắt nó.

Kéo rèm cửa lại, Dư Vãn thay quần áo và đi vào nhà tắm.

Đi tới trước gương, cô thấy hai mắt sưng đỏ của mình, không ngờ mình vào độ tuổi này còn có một ngày khóc thành như vậy.

Dư Vãn lấy mặt nạ dưỡng mắt từ bàn trang điểm, nhìn vào gương để dán xong rồi ngồi xuống bồn tắm.

Đêm nay phải ngủ sớm một chút, cô không

muốn tới công ty với đôi mắt sưng vù này.

Sáng hôm sau, đồng hồ báo thức reo lên đánh thức Dư Vãn đúng giờ, cô cảm thấy con người không nên lười biếng, cô mới không tới công ty điểm danh một tuần mà súyt nữa đã không dậy nổi.

Tàu điện ngầm vào giờ cao điểm buổi sáng rất đông đúc, dù nơi Dư Vãn sống cách công ty chỉ có bốn trạm dừng, cô cũng không thể không ra cửa trước một giờ.

Trước khi thang máy tòa cao ốc mở ra, Dư Vãn lấy gương nhỏ ra kiểm tra lại lớp trang điểm của mình lần nữa mới mỉm cười bước ra ngoài.

"Dư Vãn, cô đến rồi à?"

Triệu Hân đúng lúc ở trước cửa văn phòng lấy nước, Dư Vãn vừa đi tới thì cô thấy ngay:

"Chúc mừng cô nha, ngay cả khách hàng khó tính như Hồ tiểu thư cũng bắt lấy được!"

Dư Vãn đi tới vị trí của mình, buông túi xách xuống mỉm cười nhìn cô ta:

"Còn sớm lắm, cô ấy đưa ra rất nhiều yêu cầu, tôi vẫn chưa biết nên làm gì bây giờ."

"Cố lên, tôi tin cô sẽ làm được!"

Triệu Hân bưng ly nước đi tới ghế ngồi xuống, tò mò nhìn sang cô:

"Tôi nghe tổng giám đốc Ngụy nói rằng, để bắt được đơn này, cô đã kết hôn trong game đúng không? Tôi thực sự không ngờ rằng Thuyền cá hát đêm trong hôn lễ tối hôm đó là cô đấy!"

Dư Vãn đang sắp xếp đồ vật bỗng dừng lại, nghiêng đầu nhìn cô ta một cái:

"Cô cũng biết chuyện này?"

"Thiệp mời đám cưới của các cô còn được treo trên trang đầu diễn đàn đó, sao tôi không biết được?" Triệu Hân nói, trượt ghế dựa đến trước mặt Dư Vãn, cực kì bà tám hỏi cô:

"Tiểu vương tử là ai vậy?"

"Không ai cả, chỉ là một người bạn thời đi học cũng chơi game này nên giúp tôi."

Ồ, vậy à. Triệu Hân không có ý tốt mỉm cười:

"Tôi thấy anh ta rất chịu bỏ tiền làm đám cưới nha, có phải từng yêu thầm cô thời đi học hay không?"

Dư Vãn cầm lấy laptop trên bàn, cười với cô ta:

"Tháng này cô nhận được mấy đơn đặt hàng? Còn muốn ăn tết không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!