Dư Vãn cảm thán:
"Wow, ông chủ cập nhật tin tức nhanh thật, tôi vừa nói chuyện với Hồ tiểu thư xong."
Ngụy Thiệu cười một tiếng, hỏi cô:
"Tôi còn nghe nói, cô nhờ vào ưu thế đã kết hôn trong game mới thắng được hai nhà lập kế hoạch khác?"
"Ha ha, cái này gọi là đánh bất ngờ, chúng ta làm lập kế hoạch đám cưới, bản chất vẫn là đám cưới đúng không."
"Có lý. Nói chuyện với Hồ Kiều thế nào?"
"Cô ấy khá hài lòng về kế hoạch, nhưng đã đưa ra một số yêu cầu hơi khó thực hiện, tôi sẽ cố gắng giải quyết."
"Vậy thì được, ngày mai tôi chờ cô ở công ty, nhân tiện mời cô ăn một bữa."
Cảm ơn ông chủ!
Vừa ngắt điện thoại với Ngụy Thiệu, Dư Vãn liền nghĩ đến Lệ Thâm, lần này may mà có Lệ Thâm giúp đỡ, cô mới có thể tiến bộ suôn sẻ như vậy, làm gì thì cũng nên cảm ơn người ta.
Cô tìm tên Lệ Thâm trong WeChat, nhấp mở hộp thoại, tự hỏi nên nói với anh như thế nào.
"Tôi vừa thi đấu với Hồ tiểu thư xong, mặc dù là thua nhưng cô ấy vẫn chọn xem kế hoạch của tôi. Lần này cũng may có anh giúp đỡ, vô cùng cảm ơn, nếu anh có rảnh..."
Nếu anh có rảnh thì, tôi mời anh ăn một bữa cơm.
Câu cuối cùng của đoạn tin nhắn này là như vậy, nhưng Dư Vãn đã xóa và chỉnh sửa lại rất nhiều lần vẫn chậm chạp không gửi đi.
Rốt cuộc có nên mời Lệ Thâm ăn cơm không đây?
Thông thường thì theo tình huống này chắc chắn phải đãi người ta ăn một bữa cơm, chỉ là quan hệ giữa cô và Lệ Thâm rất khó nói, hơn nữa bản thân Lệ Thâm là một người của công chúng, không tiện ăn cơm chung với cô.
Trong khi Dư Vãn còn đang do dự, chiếc xe bỗng nhiên thắng gấp, cả người Dư Vãn nhào về phía trước.
"Dư tiểu thư, cô có sao không? Thật xin lỗi, vừa rồi trên đường có một con mèo đột nhiên chạy ra." Tiếng xin lỗi của tài xe truyền đến từ ghế trước, Dư Vãn ngồi thẳng người lại, vén tóc ra sau tai.
Tôi không sao.
Cô mỉm cười với tài xế, ý bảo không có việc gì.
Tài xế nói xin lỗi lần nữa và khởi động lại xe.
Dư Vãn điều chỉnh dây an toàn, thuận tay cầm lấy điện thoại, sau khi thấy nội dung trên màn hình thì lập tức choáng váng.
Bởi vì vừa rồi thắng gấp, cô vô tình bấm vào màn hình, đoạn tin nhắn mời kia đã gửi đi.....
Tuy rằng WeChat có chức năng xóa tin nhắn, nhưng sẽ để lại dấu vết xóa.
Khi Lệ Thâm nhìn thấy nó có phải sẽ hỏi cô là
"Em lại xóa tin nhắn không thể cho người thấy à?" hay không.....! Quên đi, không thể để người thấy thì không cho người thấy, xóa vẫn quan trọng hơn.
Dư Vãn nhanh chóng bấm xóa, thấy đoạn tin nhắn trên màn hình biến mất mới yên tâm.
Lệ Thâm: Sao em lại xóa? Là đột nhiên thay đổi ý định không muốn mời tôi ăn cơm sao?
Dư Vãn: ...
Tình huống còn xấu hổ hơn cả việc xóa tin nhắn là gì? Chính là tình huống ngay lúc này đây :)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!