Chương 7: Tim đập áy náy

Sau bữa tối, thật vất vả bỏ rơi Hàn Như Phong, Hàn Linh một mình đến khắp nơi ở thư viện đi dạo, làm quen hoàn cảnh một chút. Nói một mình, cũng không hẳn vậy, ít nhất phía sau còn đi theo một Băng Tư. Hình như là thói quen hắn đi theo, nàng dần dần bỏ qua cảm giác tồn tại của hắn.

Kiến trúc của thư viện Bạch Tùng lấy phong cách cổ xưa trang nghiêm gọi, đang ở trong đó, đột nhiên sinh ra một lòng kính sợ.

Lúc này thư viện hết sức yên tĩnh, bởi vì mọi người đều tụ tập tới chỗ của sơn trưởng đi vây xem công chúa rồi, ở nơi khác đi lại, hầu như không gặp được một người.

Phía trước là một mảnh rừng phong, lá phong kiêu ngạo đỏ như lửa, đúng là thời gian đẹp nhất trong một năm.

"Đường lên Hàn Sơn dốc đã tà, trong mây lơ lửng một vài nhà. Dừng xe ngồi ngắm rừng phong thẫm, lá nhuộm sương thu đỏ hơn hoa.*" Nhìn cảnh đẹp ở trước mắt, nàng không tự chủ được mà ngâm đọc《Sơn Hành》của Đỗ Mục, bài thơ miêu tả rừng phong, nàng thật sự tìm không ra còn có một bài nào có thể thắng được bài thơ tứ tuyệt đứng đầu này của Đỗ Mục.

*Bản dịch của Tương Như.

Bài thơ Sơn Hành (Đi đường núi) của Đỗ Mục. Nguyên văn: Viễn thượng Hàn Sơn thạch kính tà, bạch vân sinh xử hữu nhân gia. Đình xa tọa ái phong lâm vãn, sương diệp hồng vu nhị nguyệt hoa. Dịch nghĩa: Lên Hàn Sơn, đường đá chênh vênh. Giữa nơi lửng lơ mây trắng có nhà người ở.

Dừng xe vì yêu cảnh rừng phong buổi chiều. Lá gặp sương thu, màu đỏ hơn cả hoa tháng hai.

Sau khi nàng kết thúc câu thơ, tiếp theo xuất hiện một giọng nói, là một giọng nói của một nam tử, mang theo hơi thở lạnh băng.

Gượng gạo.

Nàng theo tiếng nói nhìn lại, xuyên qua cây phong tầng tầng lớp lớp, nàng thấy được một bóng dáng dựa vào bên cạnh một gốc cây phong ở phía xa, bả vai rộng lớn, lưng cao ngất như tùng, nguy nga như núi, khí thế uy vũ.

Là hắn! Vừa rồi ở nhà ăn nhìn thấy cái bóng dáng kia.

Còn nghĩ rằng hắn cùng người khác giống nhau, đi đến nơi đó của sơn trưởng, thì ra là một mình chạy tới nơi này nghỉ ngơi.

Nàng đạp lên lá mà đi, đi đến sau lưng của hắn, nhẹ giọng dò hỏi:

"Gượng gạo như thế nào?"

"Không diễn đạt được ý thơ, không hòa hợp với hoàn cảnh, cho nên gượng gạo." Hắn vẫn là đưa lưng về phía nàng, nhưng nàng nhìn thấy hắn nắm trong tay một thanh bảo kiếm, xem hoa văn tinh xảo kia, hẳn là rất quý giá.

Tuy là sao chép thơ của cổ nhân làm, nhưng bị một người cũng là cổ nhân phê phán, nàng có chút không phục:

"Vậy ngươi trái lại làm một bài, ta tới bình luận một chút."

"Ta là người tập võ, cũng không làm thơ, cho nên, cũng cũng không học đòi văn vẻ, cố làm ra vẻ." Giọng điệu của hắn bình tĩnh không gợn sóng, nhưng là hương vị cự người ngàn dặm dày vô cùng, trong ngực của nàng một trận quay cuồng, bị người chế nhạo như thế, nàng rất bực bội.

Ngươi……

Đang lúc nàng buồn bực, hắn bỗng nhiên xoay người, nàng thấy được chân dung của hắn, tức khắc ngây dại.

Hai mảnh lá phong từ trước mắt của nàng nhẹ nhàng chậm chạp mà rơi xuống, lắc lắc kéo kéo, phập phập phồng phồng, giống như lòng hồ lúc này của nàng, chập chờn gợn sóng. Cánh lông mi dày vỗ xuống, nàng cảm giác được ngực có cảm giác có chút hít thở không thông.

Đó là một nam tử như thế nào? Khuôn mặt đường nét góc cạnh, giống như điêu khắc, mày kiếm bay ngang nhập tấn, giấu không được anh khí. Hắn cầm trong tay một thanh bảo kiếm, ngọc thụ lâm phong.

Khóe miệng của nàng kéo ra, lộ ra một nụ cười tươi hoàn mỹ nhất với hắn. Ngay sau đó, hắn mang theo gương mặt lạnh băng, lướt qua vai của nàng, tầm mắt chưa từng dừng lại ở trên mặt nàng nửa khắc*.

Nàng chỉ nhìn đến tóc mai của mình phất phơ lên xuống, đó là khi hắn đi qua bên người nàng mang đến một trận gió. Đúng vậy, hắn tựa như một trận gió, bắt không được, sờ không tới.

*1 khắc = 15 phút.

Đợi khi nàng lấy lại tinh thần, đã không thấy tìm bóng dáng của hắn, hắn lại lần nữa biến mất ở trong tầm mắt của nàng, chỉ còn lại nàng lòng mang tim đập thình thịch đứng ở tại chỗ, sững sờ thật lâu.

"Linh nhi, thì ra ngươi ở chỗ này, hại ta tìm đến thật là khổ."

"Linh nhi, ngươi xảy ra chuyện gì?"

Linh nhi……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!