Chương 28: (Vô Đề)

Bạch Hiền phát hiện kể từ sau buổi sáng, bệ hạ thường hay mất hồn, liên tục hỏi canh giờ đến lần thứ ba rồi.

Thân là thái giám hầu cận bên cạnh đế vương, mặc dù thắc mắc đầy bụng nhưng cũng chỉ biết thắc mắc mà thôi.

Nhìn thấy bệ hạ gạch bỏ hai chữ PHÓ vừa viết, hắn bước lại nhỏ giọng nói:

"Bệ hạ, Thái hậu cho gọi Cố Huyện quân tiến cung ở lại một thời gian. Có lẽ lúc này Cố Huyện quân đã đến rồi."

Đế vương vẫn tiếp tục luyện chữ, nét bút không ngừng lại, nhàn nhạt lên tiếng hỏi: Giờ nào rồi?

Ngài hỏi lần thứ tư rồi đấy.

"Bệ hạ, đã là giờ Tỵ một khắc rồi."

Ừ. Tấn Ưởng di chuyển cổ tay, chậm rãi viết tiếp nét cuối cùng mới bỏ viết lông xuống:

"Đã mấy ngày chưa tán gẫu cùng mẫu hậu rồi, hôm nay ta đến bái kiến mẫu hậu một lát."

Vâng. Bạch Hiền cùng mấy cung nữ thái giám hầu hạ Tấn Ưởng thay y phục, cũng không tuỳ tiện nói bất cứ lời nào.

Gần một năm qua, Hoàng thượng càng lúc càng tỏ ra uy nghiêm, tuy cũng không làm khó hay nổi giận với các cung nhân phục vụ bên người, thế nhưng người trong Tử Thần điện không có ai dám lười biếng, ngược lại còn hầu hạ cẩn thận tỉ mỉ hơn.

Bên ngoài Tử Thần điện, Cố Tồn Cảnh đang làm nhiệm vụ vùng phụ cận cung Càn Khôn thấy Tấn Ưởng đi ra liền dừng bước.

Các Long cấm vệ đi phía sau cũng đồng loạt quỳ xuống hành lễ với Tấn Ưởng.

Tấn Ưởng quay sang họ gật đầu, ngồi lên ngự liễn rời đi.

Đợi ngự liễn rời đi được một đoạn xa, các Long cấm vệ mới đứng dậy, Phó Thủ Cố Tồn Cảnh lên tiếng đầy bùi ngùi:

"Bệ hạ càng lúc càng uy nghiêm."

Vẻ uy nghiêm của Đế vương chẳng phải ở khí độ hay hình dáng, càng không phải vui buồn nhất định, hay cái uy đánh loạn giết bừa, mà là khí thế, mặc dù bệ hạ chẳng nói câu nào, thế nhưng người khác vẫn cảm nhận được, cũng không dám ngước nhìn.

Những người đứng sau lưng Cố Tồn Cảnh hầu hết đều là người cùng phái với Cố Tồn Cảnh, bọn họ cũng biết rõ, đế sư được bệ hạ tín nhiệm nhất chính là Ninh Bình Hầu phụ thân của Cố Tồn Cảnh, chỉ là Ninh Bình từ trước đến nay đều hay cười ít lời, tính tình ôn hoà dễ chịu, phương thức dạy dỗ bệ hạ lại không giống với những người khác.

Chẳng lẽ còn bị ảnh hưởng của mấy vị đế sư khác?

Bệ hạ có năm vị đế sư chính, tính cách của năm người này đều khác biệt nhau hoàn toàn, ngoại trừ hữu tướng Trương Trọng Hãn ra, bốn người kia đều xuất thân thế gia và điều trùng hợp nhất chính là người trong bốn thế gia này đều rất ít lui tới với nhau, bốn người này đều là danh sĩ có tài hiếm có trong gia tộc.

Có thể thấy Thái hậu rất dụng tâm trong việc tuyển chọn đế sư, có thể nói là hao hết tâm lực, đối với con ruột cùng lắm cũng chỉ thế này thôi.

"Bệ hạ ngày càng uy nghiêm, chính là phúc phận của Đại Phong ta, phúc phận của bách tính." Cố Tồn Cảnh ôm quyền cảm tạ trời xanh, sau đó lại quay sang nói với mọi người:

"Cũng là phúc phận của chư vị."

Mọi người cười đáp phải, thế nhưng trong lòng lại thầm than thở, bản lĩnh tâng bốc của Cố đại nhân quả thật càng lúc càng cao siêu.

Đừng xem lúc này Hoàng thượng vắng mặt mà lơ là, không tới một ngày sau thì những lời Cố đại nhân vừa nói chắc chắn sẽ truyền tới tai Hoàng thượng.

Cung Càn Khôn, cung Khang Tuyền, cung Loan Hoà là ba toà cung điện rộng rãi sang trọng nhất trong hoàng cung, hôm nay bởi vì ngôi hậu còn trống nên cung Loan Hoà vẫn chưa có người ở.

Từ cung Càn Khôn đi đến cung Khang Tuyền, phải đi tắt ngang qua cung Loan Hoà, Tấn Ưởng ngồi trên ngự liễn, nhìn bề ngoài toà cung điện có phần tĩnh mịch, ánh mắt ám trầm, có lẽ chờ sau khi hắn tự mình chấp chính sẽ cho người của công bộ đến sửa chữa toà cung điện này.

Ngự liễn dừng lại trước cung Khang Tuyền, Tấn Ưởng thấy các cung nữ thái giám đang khuân đồ bên ngoài cửa cung, liền hỏi thái giám đứng ngoài cửa: Họ đang làm gì thế?

"Hồi bẩm bệ hạ, Thái hậu giữ Cố Huyện quân ở lại Tây Phối điện một thời gian ngắn, mọi thứ trong điện này cần được đổi đồ mới."

Thái giám nhỏ giọng đáp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!