Chương 50: (Vô Đề)

So với quản lý Hình thì Tống Hải còn kinh ngạc hơn, nhưng trên mặt lại rất bình tĩnh.

Ba. Nhan Khê muốn xoa xoa mắt cho bớt buồn ngủ, nhưng nghĩ đến có kẻ mắt nên không thể xoa, lại để tay về,

"Ba đứng ngoài này làm gì?"

"Ba vừa về, xe ba có chút vấn đề, là quản lý Hình đưa ba về." Tống Hải giới thiệu quản lý Hình cho Nhan Khê,

"Đây là người quản lý hạng mục của công ty Hằng Thái, quản lý Hình, đây là con gái tôi."

Quản lý Hình nhìn Boss đang đứng sau lưng Nhan Khê, lại quay đầu nhìn Tống Hải, con gái ông là người yêu của Boss, sao không nói sớm, không phải muốn dọa tôi chứ?

Chào chú Hình.

Nhan Khê cười chào quản lý Hình.

Chào cháu. Thiếu chút nữa ông đã dùng kính ngữ rồi, ông quay đầu nhìn người phía sau Nhan Khê,

"Boss, chào buổi tối."

"Quản lý Hình vất vả rồi."

Nguyên Dịch gật đầu chào ông,

"Về nghỉ ngơi sớm đi."

Vâng Boss. Quản lý Hình cực kỳ thông minh, ông cảm thấy bây giờ mình không nên ở chỗ này ảnh hưởng một nhà ba người họ tụ hội, rất nhanh tìm lý do tạm biệt, sau khi lái xe đi, ông mới nhẹ nhàng thở ra.

Cẩn thận suy nghĩ một chút hôm nay nói chuyện với ông chủ Tống, hình như toàn bộ quá trình đều khen ngợi con gái ông chủ Tống, hơn nữa cũng không làm ra hành vi thất lễ nào.

Nghĩ như vậy, ông có chút an tâm, có quan hệ tốt với ba vợ tương lai của Boss, với ông mà nói đây là chuyện tốt. Trong lúc này, ông chỉ mong sao con gái ông chủ Tống lập tức kết hôn với Boss, hai người này không thể chia tay, rất không dễ dàng gì ông mới ôm được cái đùi tốt, cũng không thể thất bại.

"Vào trong ngồi một chút."

Nhan Khê ngáp một cái, miễn cưỡng giữ vững tinh thần,

"Đêm nay làm phiền anh rồi."

"Không cần, cô nghỉ ngơi sớm đi." Nguyên Dịch thấy mí mắt cô đều đã chịu không nổi rồi, tuy trong lòng rất muốn vào trong ngồi một chút, nhưng lại không muốn Nhan Khê gắng gượng ngồi tiếp anh, chỉ có thể nhịn đau mà từ chối.

"Anh đi đường cẩn thận."

Nhan Khê kéo ba lô nhỏ của mình, tìm hai cây kẹo que, nhét vào tay Nguyên Dịch, Nè, quà cảm ơn.

"Là cái đồ chơi gì đây?" Nguyên Dịch nhìn kẹo que trong tay, giấy đóng gói  sặc sỡ không hề có chút nghệ thuật nào, cũng không biết bên trong màu sắc đến mức nào,

"Thế nào mà cô lại keo kiệt thành như vậy rồi?"

"Giảng đạo nữa sao, giúp bạn chút việc nhỏ, cũng không cần tặng quà." Nhan Khê chỉ vào kẹo que,

"Không cần thì trả lại cho tôi."

Không trả.

Nguyên Dịch mở giấy gói, nhét một vào trong miệng, Ăn rồi.

Anh bước về sau hai bước thì dừng lại, quay đầu nhìn Tống Hải:

"Bác Tống, hẹn gặp lại."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!