Chương 28: Đau dạ dày mà anh che vị chí tim làm gì vậy?

Editor: Hy

"Chú cái gì mà chú, cơm có thể tùy tiện ăn, nhưng xưng hô thì không được vớ vẩn, tôi không có cháu gái lớn như cô." nghe câu nói nửa đùa nửa thật này của Nhan Khê, vừa cự tuyệt lại vừa lấy lại tinh thần, Nguyên Dịch ghét bỏ lườm Nhan Khê,

"Tôi chỉ tùy tiện nói thôi, cô không muốn thì thôi."

Nói xong anh muốn đem cô rời đi.

Xem phim mà thể tùy tiện hẹn vậy sao? Nhan Khê dùng khóe mắt lườm Nguyên Dịch, bộ dạng khinh thường kia của đối phương, cũng không giống có ý khác.

Cô quay đầu lại nhìn màn hình  tuyên truyền đang phát đoạn video, nữ chính của phim nầy là Triệu Phi Phi, đã có lần gây scandal với Nguyên Dịch.

Ối, Nhan Khê kéo dài giọng,

"Bảo ssao anh đột nhiên muốn xem phim, hóa ra là có nguyên nhân."  Lần trước còn nói với cô, đó là nhà báo đưa tin vớ vẩn, hôm nay nhìn thấy người ta là diễn viên chính, liền lộ ra chân tướng.

Chuyện gì xảy ra?

Nguyên Dịch bị Nhan Khê nhìn với vẻ mặt tôi thấu hiểu, nhất thời đầu óc anh choáng váng, người phụ nữ này nghĩ đi chỗ nào vậy.

"Tôi trách oan anh rồi, thật ra anh là một người rất chính trực."

Cho dù là coi trọng diễn viên nào, cũng không cần dùng tiền quyền thế để bức bách, mà là yên lặng bảo vệ cô ấy, loại đàn ông này ở trong hội có tiền, so với gấu trúc còn hiếm hơn.

"Điểm ấy không cần người khác nói, tự tôi hiểu rõ."

Nguyên Dịch khoanh tay trước ngực, liếc mắt nhìn Nhan Khê,

"Nhưng cô khen tôi như vậy, tôi hơi tò mò, từ đâu mà cô phát hiện ra đặc tính tốt đẹp này."

Anh đã sớm nhìn ra, cô gái này tuyệt đối có hai mặt, bình thường nhìn cô cười tủm tỉm đấy, nhưng nội tâm không biết đang nghĩ gì nữa.

Đột nhiên Nhan Khê cảm giác được, hình như càng ngày Nguyên Dịch càng khó đối phó. Cô duỗi ngón tay chỉ màn hình lớn, không nói gì nữa.

Đây là ai?

Nguyên Dịch nhìn màn hình hồi lâu,

"Đây là ai thiết kế hóa trang vậy, cổ trang không ra cổ trang, hiện đại không ra hiện đại, nữ chính ở kia khóc cả buổi, một chút trang điểm cũng không hoa, không ngờ nam chính như thế mà còn kém cả hoa?"

Phốc! Nhan Khê bị lời nói của Nguyên Dịch chọc cười,

"Nghệ thuật tới từ cuộc sống, nhưng cao hơn cuộc sống có hiểu không?"

Nguyên Dịch muốn chế giễu vài câu nưa, nhưng thấy tên của bộ phim, lại đem lời nói nuốt vào, hóa ra cái phim này là do anh đầu tư.

Anh thấy Nhan Khê cười đến vui vẻ, loại cảm giác tim đập nhanh đầu choáng váng lại xuất hiện, anh hơi mất tự nhiên rời tầm mắt,

"Được rồi, cái phim này cũng không có gì hay, tôi tiễn cô về."

Ngay cả câu hỏi vì sao Nhan Khê nói anh chính trực cũng không nhớ nổi nữa.

Thấy Nguyên Dịch thực sự không hề có ấn tượng với Triệu Phi Phi, Nhan Khê biết rõ vừa rồi mình đoán sai, đều trách mình bình thường rảnh rỗi hay xem mấy chương trình vớ vẩn, làm đầu óc đần theo.

May mắn Nguyên Dịch không có truy vấn, nên cô trung thực ngồi vào trong xe, thuận tiện dưới con mắt nghiêm túc của Nguyên Dịch, thắt dây an toàn. Cảm thấy, nếu cô mà không cài dây, Nguyên Dịch nhất định sẽ bùng nổ.

Ô tô chậm rãi đi trên đường, Nhan Khê phát giác được hình như Nguyên Dịch nhìn mình, cô ngẩng đầu nhìn anh,

"Anh nhìn tôi làm cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!