Tiên tổ nhà họ Lý chính là vị Nữ đế duy nhất trong lịch sử của vương triều này.
Lý Diễm thông minh, sao lại không hiểu lời ta? Nụ cười trên môi nàng dần tan, ánh mắt phượng nhìn ta khó lường, giọng điệu bình thản:
Cô lớn mật thật.
Đây là lần thứ hai nàng nói ta to gan.
****
Quả đúng vậy.
Dẫu còn chưa thân thiết, ta đã toan tính cùng nàng mưu đồ chuyện nghịch thiên.
"Công chúa, thần nữ muốn sống, cả nhà họ Cố muốn sống, thiên hạ lê dân bách tính cũng muốn sống!"
Ta quỳ sụp xuống trước mặt nàng, cúi đầu thật sâu:
"Xin Công chúa thương xót!"
***
Bốn bề lặng ngắt.
Ta giữ nguyên tư thế quỳ, cho đến khi cơ thể không chịu nổi mà hơi run rẩy, một tiếng rên nhỏ thoát ra.
Lúc ấy, giọng nói nhàn nhạt của nàng vang lên:
Đứng dậy đi.
Ta vẫn quỳ bất động.
Một tiếng thở dài khẽ khàng vọng lại từ trên cao.
Nàng nói:
"Như ý nguyện của cô."
Vẫn là câu nói ấy, giống như đêm qua.
****
Cha ta vô cùng kinh ngạc khi biết ta có thể thuyết phục được Trưởng công chúa.
Nhưng ông tin ta, như kiếp trước.
Ta chọn ai, ông sẽ dốc toàn bộ sức lực của nhà họ Cố để ủng hộ người đó.
Cha ta, một võ tướng lừng danh, từng cùng tổ tiên chinh chiến lập quốc, cầm binh quyền trọng yếu trong tay. Nếu không, kiếp trước Lý Ký đã chẳng đợi đến lúc đăng cơ mới tiêu diệt cả Cố phủ.
***
Ngôi vị chí cao, trên thực tế, phần lớn đã nằm trong tay Lý Diễm, nhưng dường như nàng lại chẳng lấy gì làm vui vẻ.
Có đôi lần, ta thấy nàng thất thần nhìn ta, không rõ nàng đang nhìn ta, hay qua ta mà ngắm ai khác.
***
Trong khi đó, vì hành động hỗn loạn của Thái tử, ngay cả dòng họ bên ngoại của Hoàng hậu cũng xa lánh hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!