Quỷ! Quỷ à!
Thấy ta, Lý Ký kinh hãi co rúc vào góc tường.
Ta nắm chặt con d.a. o găm trong tay, từng bước tiến lại gần.
Hắn như con kiến, ánh mắt ngập tràn sợ hãi nhìn ta.
"Chiêu, Chiêu Chiêu... Ư..."
Ta túm lấy cổ áo hắn, con d.a. o đ.â. m thẳng vào tim hắn.
Một nhát là chưa đủ, ta rút d.a. o ra, đ.â. m thêm vài nhát nữa.
Máu phun ra, văng khắp người ta. Đến khi xác hắn đổ gục xuống đất, ta mới buông tay.
"Ngươi không xứng gọi tên ta."
-HOÀN CHÍNH VĂN-
Ngoại truyện: Lý Diễm.
Khi ta nhìn thấy Cố Chiêu một lần nữa, ta đã biết nàng sớm không còn nhớ ta.
Ta tha thứ cho nàng.
Dẫu sao, ai lại nhớ được người bạn nhỏ bụi bặm chỉ đồng hành cùng mình trong một tháng thuở ấu thơ.
Nàng đã quên ta, nhưng ta thì ngày đêm luôn nhớ về nàng.
Sau khi nàng và Thái tử từ hôn, ta trở lại kinh thành, nơi ta từng thề sẽ không bao giờ đặt chân đến nữa.
Nàng tuy không nhớ ta, nhưng lại cố hết sức tiến gần ta, tìm mọi cách lấy lòng ta.
Điều đó làm ta rất vui. Ta từng nghĩ khoảng cách gần nhất giữa ta và nàng, chính là bạn tri kỷ.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Nhưng nàng thật sự rất lớn gan.
Khi bước vào bẫy của Hoàng hậu, nàng từ chối Hoàng hậu, lại cầu cứu ta — đem cả danh tiết và sinh mạng của mình.
Khoảnh khắc đó, ta đã nghĩ rằng, có lẽ nàng đã nhớ ra ta.
Nhưng không, nàng chỉ đơn thuần táo bạo.
Táo bạo đến mức muốn tùy tiện tìm một nam nhân để giải độc.
Làm sao ta có thể để vầng trăng sáng trong lòng mình bị kẻ khác làm hoen ố.
Vì vậy, ta đành bỉ ổi mà tự mình ra tay. Nếu nàng nhớ ra ta, nàng hẳn sẽ biết rằng, Trưởng công chúa thực chất vốn nên là vị Đại hoàng tử đã yểu mệnh.
Nhưng nàng vẫn không nhớ ra, mà ngược lại, nàng còn lớn gan khuyên ta noi gương tổ tiên, trở thành vị nữ đế thứ hai.
Ai bảo trong lòng ta chỉ có nàng chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!