Chương 1: (Vô Đề)

(Văn án)

Thái tử vi hành, mang về một nữ tử phong trần tên là Sở Sở, muốn lấy nàng làm thê, đồng thời ép ta từ hôn.  

Hoàng hậu giận dữ, ban cho ta ba thước lụa trắng, lệnh ta phải xử tử Sở Sở.  

Ta giả vờ chấp nhận, nhưng âm thầm đưa Sở Sở đi trốn.  

Về sau, hắn đăng cơ xưng đế, vu khống phụ thân ta thông đồng với giặc, bán nước, tàn sát cả phủ Định Quốc Công.  

Dải lụa trắng siết chặt cổ ta, tứ chi bị kéo căng bốn phương tám hướng.  

Thiên tử hận ta đến tận xương, không tin rằng Sở Sở vẫn còn sống, hạ lệnh xử ta bằng hình phạt ngũ mã phân thây!  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Hắn đôi mắt đỏ ngầu, như ác quỷ hiện thân, gằn giọng:  

"Nếu không phải vì ngươi, Sở Sở của trẫm đã sớm là mẫu nghi thiên hạ!"  

Khi mở mắt lần nữa, ta đã quay lại ngày Thái tử và Sở Sở bỏ trốn.  

***

"Thưa Hoàng hậu nương nương, đắc tội rồi!"  

Theo lệnh của đại thái giám thân cận bên Hoàng đế, dải lụa trắng được quấn quanh cổ và tay chân ta, rồi đồng loạt bị kéo căng về bốn phương tám hướng.  

Nỗi đau xé da xé thịt khiến ta thét lên thảm thiết. Ta gần như tận mắt nhìn thấy cơ thể mình từng chút một bị xé toạc ra.  

Lý Ký!  

"Lý Ký, sao ngươi dám, sao nỡ đối xử với ta như thế này!"  

Nhờ có phụ thân ta nâng đỡ, Lý Ký mới leo lên ngôi vị hoàng đế, nhưng chỉ trong ngày đầu tiên đăng cơ, hắn đã dựa vào một bức thư giả mà buộc tội phủ Định Quốc Công thông đồng bán nước.  

Cả phủ Định Quốc Công, gồm mấy trăm nhân khẩu, đều bị tống vào ngục.  

Ta quỳ gối trước Lý Ký, khẩn cầu hắn điều tra rõ ngọn nguồn, nhưng đổi lại, hắn cho ta một bát thuốc bổ. Uống xong, ta tỉnh lại trong cảnh thân thể trần truồng nằm trên long sàng, bên cạnh là vài tên thị vệ.  

Hắn mắng ta là kỹ nữ hạ tiện, lệnh xử ta bằng hình phạt ngũ mã phanh thây.  

Ta không sao hiểu nổi, vì cớ gì, khi ta đã trở thành Hoàng hậu của hắn, lại phải rơi vào kết cục này?  

Trước lúc ta tắt thở, hắn bước vào.  

Đôi mắt từng chan chứa tình cảm của Lý Ký nay chỉ còn lại sự căm hận tột độ.  

Hắn phất tay, một cái đầu người đầy m.á. u me lăn đến trước mặt ta.  

"Nghe nói Định Quốc Công trên chiến trường là thần thánh bất khả chiến bại, giờ xem ra cũng chỉ đến thế mà thôi!"  

"Phụ thân... Phụ thân ơi!"  

Cơn đau từ tứ chi bị xé toạc cũng không bằng nỗi đau khi ta nhìn thấy đầu phụ thân.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!