Bùi Hiểu Vũ bĩu môi.
Ồ.
Bên kia lại im lặng vài giây rồi Tống Ngạn Minh nói tiếp:
"Cũng không phải là trách cậu, ban đầu vội vàng nên nhiều thứ không mang theo. Ngày mai cậu đi tìm chỗ mua đầy đủ quần áo, mũ, găng tay gì đó, nghe rõ chưa?"
Bùi Hiểu Vũ mím môi cười,
"Dạ, tôi biết rồi tiên sinh, tiên sinh ăn cơm chưa?"
Tống Ngạn Minh vừa mới về nhà, dì Đường đang chuẩn bị đồ ăn trong bếp, hắn nói: Sắp ăn rồi.
Bùi Hiểu Vũ:
"Hôm nay dì Đường làm gì vậy? Tôi nhớ nhà quá."
Nhóc con. Tống Ngạn Minh cười nhưng vẫn nhìn về phía bàn ăn,
"Gà hầm, sườn cừu, còn có rau xanh."
Bùi Hiểu Vũ nghe xong mà chảy nước miếng, rồi tiếp tục hỏi Tống Ngạn Minh hôm nay làm gì, Tống Ngạn Minh vừa nói cậu đi công tác còn dám kiểm tra công việc của ông chủ, rồi kể về cuộc họp ở Vĩnh Tân và một buổi gặp mặt với giám đốc ngân hàng.
"Giám đốc ngân hàng nói nhiều quá, năm sau nhất định phải đổi người này." Tống Ngạn Minh chê bai.
Cuộc trò chuyện tiếp tục, Bùi Hiểu Vũ cười đến ngả nghiêng, nhưng rồi nhận ra có hai người đang đợi để gọi điện.
Bùi Hiểu Vũ đành phải nói:
"Tiên sinh, tôi sẽ đi cất hành lý rồi đi ăn ngay đây."
Tống Ngạn Minh:
"Ừ, ăn cái gì ngon ngon đấy."
Bùi Hiểu Vũ kể về những chuyện nghe được trên tàu liên quan đến Ký Tinh. Tống Ngạn Minh rất không vui khi thấy công việc bị các thế lực bên ngoài kiểm soát, nghe nói có người nước ngoài xen vào, hắn đã mắng vài câu, nói rằng nhà họ Tống không thể để họ kiếm được tiền từ nhà họ Tống.
Cuối cùng, Tống Ngạn Minh cho Bùi Hiểu Vũ một số điện thoại và tên, dặn cậu liên hệ nếu gặp vấn đề. Bùi Hiểu Vũ hỏi đó là ai, Tống Ngạn Minh bảo cậu đừng lo.
Cúp máy, Bùi Hiểu Vũ cầm hành lý lên tầng.
Quái Hà là một thành phố nhỏ biên giới, chỉ có vài khách sạn, cơ sở vật chất không tốt, thậm chí không có thang máy, chỉ có thể xách đồ đi thang bộ lên tầng bốn.
Khách sạn có hệ thống sưởi đầy đủ, lên đến tầng bốn, Bùi Hiểu Vũ nóng đến đổ mồ hôi, về phòng ngay lập tức cởi hết đồ chỉ còn lại một chiếc áo lông cừu.
Trên tàu không có điều kiện tắm rửa, chỉ có thể nhân lúc rửa mặt thì tranh thủ lau qua, Bùi Hiểu Vũ ngửi thấy mình có mùi hôi.
Kể từ khi theo Tống Ngạn Minh, Bùi Hiểu Vũ cũng bắt đầu chú ý đến vệ sinh.
Ra ngoài tìm một quán ăn, ăn xong về, mặc dù rất mệt nhưng vẫn cố gắng làm sạch mình rồi mới lên giường nằm nghỉ.
Khi còn ở trên tàu, Bùi Hiểu Vũ không cảm thấy gì, nhưng khi đến nơi rồi gọi điện cho Tống Ngạn Minh, cậu mới cảm thấy đặc biệt nhớ nhung.
Không biết mấy ngày qua tiên sinh sống thế nào.
Có phải lại hẹn hò với tiểu thư Lục rồi không?
Dù nói là chuyến tàu đã đặt phòng rất tốt nhưng dù sao vẫn là tàu, tuyến đường mùa đông không ổn định, gió to sóng lớn. Giờ đặt chân đến đất liền, nằm trên giường lớn, Bùi Hiểu Vũ chỉ mất vài phút đã chìm vào giấc ngủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!